Nhật Hạ về nhà chỉ có mỗi bố cô, còn mẹ đi chợ vẫn chưa về.
"Con chào ông ngoại đi."
Bé Min lễ phép vòng tay chào hỏi, ông Thành hài lòng xoa đầu con bé.
"Ôi chào cháu, lễ phép quá."
"Mẹ đi lâu chưa ạ?"
"Chắc sắp về rồi."
Nhật Hạ đem túi vào phòng, Việt Hoàng ở phòng khách tiếp chuyện với bố vợ.
"Hai tuần nay con bận quá không thể đến thăm bố mẹ."
"Gần đây thôi mà, muốn sang khi nào không được. Con cứ lo công việc, lâu lâu ghé qua chơi thế này là bố mẹ vui rồi."
Ông Thành có con rể sang là lôi bộ bàn cờ ra đánh, hai bố con rất hợp nhau trong khoản này. Bé Min ngồi bên cạnh hứng thú xem.
"Mấy đứa đến rồi à? Có cả công chúa nhỏ này nữa sao?"
Mẹ Nhật Hạ vừa vào cửa đã vui vẻ lên tiếng,Việt Hoàng định xách đồ phụ mẹ vợ thì bị ngăn lại.
"Ấy, con cứ ngồi chơi đi, để đó cho mẹ."
"Mẹ để anh ấy xách vào bếp đi kẻo lát nữa người nào đó ngại ngồi không mà lại có ăn."
Nhật Hạ từ trong phòng đi ra, đây chính là địa bàn của cô, Việt Hoàng như bị lép vế,dáng vẻ tự do tự tại của cô khiến anh liên tưởng đến ngày đầu mình đến nhà.
"Con bé này bản tính cưới chồng rồi vẫn không đổi, vẫn thích nói xéo người ta."
Nghe mẹ mắng Nhật Hạ nhún vai, Việt Hoàng đi ngang qua cô tặng kèm một cái véo má thật đau. Cô theo sau vỗ vào vai anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/3250697/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.