Nhật Hạ buổi tối ăn mì gói, bố mẹ cô đều đi dự đám cưới. ăn xong thoải mái nằm sô pha xem ti vi. Đi làm về cô chỉ muốn ở nhà, nhiều người tán tỉnh nhưng cô chẳng thấy xao xuyến hay rung động gì. Lúc cô mới vào làm, anh Quang đồng nghiệp từng ngỏ lời yêu Nhật Hạ, cô hoảng quá nói mình đã có chồng sắp cưới. Sau hai năm không ai biết mặt người đó, anh Quang cứ nhắc lại để trêu cô. Mẹ cô vừa đi đám cưới về lại càm ràm, chẳng là con gái của bạn đại học cưới chồng, nhỏ tuổi hơn cô thì phải. Thế là bây giờ mẹ cô hát lại bài ca ế chồng, Nhật Hạ đi ngủ cũng còn nghe văng vẳng bên tai.
Nhân viên ngân hàng nhìn bề ngoài bóng bẩy vậy chứ áp lực lắm, hàng tá giao dịch phát sinh trong một ngày. Giờ nghỉ trưa chỉ tầm một tiếng, cô ở lại chỗ làm không về nhà. Chị Hoa sáng giờ mãi không tập trung, mọi người hỏi thăm thì mới biết con trai chị đang nằm viện. Cả đám bàn với nhau tan làm sẽ ghé qua chỗ con trai chị. Nhật Hạ lại đến bệnh viện một lần nữa, cô bỗng sợ giáp mặt anh chàng bác sĩ kia nhưng nghĩ lại xác suất chưa đầy hai mươi phần trăm. Vì đi đông quá nên vài người thay mặt vào thăm còn lại ở bên ngoài chờ.
"Eo ôi chị Hạ ơi, nhìn kìa! Cực phẩm!"
Nhật Hạ nghe cực phẩm liền tò mò nhìn sang, chưa đầy hai giây lập tức giấu mặt sau lưng cái Liên.
Việt Hoàng cùng đám sinh viên thực tập đang đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/151361/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.