Mặc dù Vu Kiều hỏi như vậy, nhưng nhìn vẻ mặt của Ân Á Minh hiện giờ là đã có thể biết được đáp án, biểu cảm vui mừng hớn hở như vậy, không phải mang thai thì là gì?
“Em đoán đi.” Sự vui sướng trên mặt của Ân Á Minh đã hoàn toàn không thể che giấu được nữa, nhưng vẫn lấp lửng.
“...” Vu Kiều không còn gì để nói, người đàn ông này thật…
“Em nói cho anh biết, chính em biết rõ, dì cả của em muốn đến, em vừa tính toán ngày tháng rồi, vừa đúng trùng khớp.” Vu Kiều cố ý nói: “Em cũng đã nói với anh không cần đi kiểm tra, anh còn không chịu nghe, thật lãng phí thời gian.”
Nói xong, cô đứng lên, còn vỗ vỗ bụng: “Em đói rồi, chúng ta đi ăn cơm tối đi.”
“Này này!” Ân Á Minh vội vàng chạy đến kéo lấy tay Vu Kiều: “Đừng vỗ, em mang thai, lỡ vỗ hỏng thì làm sao.”
Hiện tại anh vừa rất vui vẻ lại vừa căng thẳng: “Chúng ta về biệt thự đi, cơm tối thì bảo người đưa tới, tuần trăng mật của chúng ta cũng tạm thời dừng lại được không? Chúng ta về nhà trước, chờ em sinh con xong thì anh sẽ đưa con và em ra ngoài chơi.”
“Em cũng không hề dùng sức, làm sao vỗ hỏng được.” Trong lòng Vu Kiều lại tự nhủ, cô không phải là búp bê, làm sao có thể vỗ hỏng được như vậy chứ?
“Mặc dù anh là đàn ông, nhưng có một số chuyện anh cũng biết. Em đừng xem thường, có người trăm cay nghìn đắng cẩn thận từng li từng tý còn xảy ra chuyện, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-cua-lo-lem/536421/chuong-75-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.