“Anh muốn chết hả, đang ban ngày ban mặt mà! Bị người ta nghe được thì khỏinhìn mặt ai luôn đấy.” Vu Kiều nhéo lưng của Ân Á Minh, nhưng cách mộtlớp áo, sức của cô cũng không đủ mạnh, đối với Ân Á Minh mà nói thìkhông đau cũng chẳng ngứa chút nào.
Vu Kiều vừa tức vừa thẹn, lầu dưới còn có người nữa đó, ban ngày ban mặt lên giường, thật không biếtxấu hổ quá mà! Không thể nào làm được!
“Có sao đâu.” Ân Á Minhdụi vào cổ của Vu Kiều hít nhẹ, “Hiệu quả cách âm của phòng anh tốt lắm, với lại ban ngày không làm, đến tối cũng phải làm thôi, ban ngày em sợngười ta nghe thấy, tối thì không sợ nữa à? Đêm tối yên tĩnh như thế,không phải càng nên sợ hơn hay sao? Chúng ta không thể nào ở bên ngoàimãi được, em theo anh về nhà, hoặc là anh theo em về nhà, đều có cha mẹ ở đó, cho dù sống bên ngoài đi nữa, cũng có bảo mẫu, người làm các thứ,đóng cửa lại thì ai biết chúng ta đang làm gì đâu, sau này em sẽ quenthôi.”
Quả thật Vu Kiều rất muốn tát Ân Á Minh một cái, cái nàycũng có thể quen được à? Tư tưởng của cô vẫn hơi bảo thủ, ban ngày banmặt, dù sao đi nữa thì cô cũng không thể thản nhiên chấp nhận được.
Dường như Ân Á Minh nhìn ra tâm tư của Vu Kiều, anh cười khẽ không nói gì,mới thế này đã là gì đâu, phòng ngủ đã là nơi làm tình bảo thủ nhất rồi, nếu như đổi sang phòng làm việc gì đó, thế chẳng phải Vu Kiều sẽ bị dọa chết luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-cua-lo-lem/536403/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.