Editor: miemei 
Ân Hồng Vũ không hề biết nỗi chán ghétcủaQuý Tử Nhàn, cũng không thể trách hắn, Quý Tử Nhàn là cao thủ diễn kịch mà, sao có thể tùy tiện để người khác nhìn ra. 
“Tử Nhàn, em gọi anh là Hồng Vũ thì được rồi.” Ân Hồng Vũ cười đến mức miễn bàn có bao nhiêu ân cần. 
“Anh Hồng Vũ.” Quý Tử Nhàn mỉm cười trên mặt, trong lòng thì hận không thể cho người này một bạt tay! Lại dám ăn đậu hủcủacô ta! 
“Ôi chao!” Ân Hồng Vũ chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, hắn chưa từng nghe qua tiếng “anh” nào êm tai như vậy, sướng đến nỗi không tìm được phương hướng. 
Tóc gáycủaQuý Tử Nhàn dựng cả lên. 
Ân Viễn và Chu Thục Nhàn đều cảm thấy đứa cháu nàycủabọn họ chẳng ra sao cả, đàn ông con trai cao to như nó bắt tay với cô gái nhỏ người ta làm gì chứ, nhưng lúc bọn họ muốn ngăn lại đã không kịp nữa rồi, tốc độcủaÂn Hồng Vũ quả thật quá nhanh. 
Nhưng phản ứngcủaQuý Tử Nhàn khiến bọn họ khá hài lòng, quả nhiên là một đứa bé hiểu chuyện, chỉ trong một chốc ấn tượng bọn họ về Quý Tử Nhàn càng tốt hơn. 
“Tử Nhàn, mau qua đây ngồi xuống, để dì ngắm con xem nào.” Chu Thục Nhàn kéo Quý Tử Nhàn qua yêu thương nói, “Đã rất lâu rồi dì không gặp con, lần trước gặp con đã là năm ngoái nhỉ, con cao hơn đấy, là một quý cô rồi.” Bà càng nhìn càng hài lòng, lúc nói chuyện còn liếc về phía con trai mình một cái, nhưng khiến bà thất vọng là Ân Á Minh không hề thể hiện ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-cua-lo-lem/536363/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.