Buổi học nhóm của bốn người xem như là thuận lợi vô cùng. Họ đều có ấn tượng tốt về đối phương. Sau buổi học đó họ dường như thân thiết với nhau hơn, thường có những buổi đi chơi riêng, ăn uống với nhau và học tập cũng cùng nhau. Nhưng phải công nhận một điều nhờ việc này mà thành tích học tập của họ tốt lên rất nhiều.
Sau buổi học, Đường Bạch Tuấn cùng Hàn Ngọc Minh đi về cùng nhau, sẵn tiện chuẩn bị mua một chút đồ ăn nhẹ cho buổi học. Bước vào siêu thị, lựa những món đồ ưng ý rồi rời đi. Hai người có vẻ khá hợp nhau, mỗi khi nói chuyện riêng thường nói rất nhiều, có khi nói cả ngày cũng không hết chuyện.
Cùng nhau đi bộ trên quãng đường dài, bầu trời hoàng hôn đẹp vô cùng. Đường Bạch Tuấn khẽ cất tiếng:
- Ngọc Minh, cậu có muốn uống chút gì không?
- À, sắp đến nơi rồi, chắc không cần đâu. Cậu khát sao?
- Không....không có, tớ hỏi vậy thôi.
Nhìn về phía mặt trời, Hàn Ngọc Minh mỉm cười:
- Trời đẹp thật đấy.
- Đúng rồi. Đẹp như cậu vậy.....
Còn về phía Đường Bạch Kim và Tần Minh Khải thì có vẻ như tiến triển cũng khá ổn. Nếu có cơ hội, Đường Bạch Tuấn luôn cho hai người có không gian riêng để trò chuyện.
- Hình như hai người kia có vẻ đi hơi lâu rồi đúng không?
Vừa nhìn đồng hồ trên tay, Đường Bạch Kim vừa thở dài cảm thán. Tần Minh Khải cười nhẹ, rồi cầm bút gõ nhẹ lên đầu cô:
- Mình xem trước bài cũng được không sao đâu.
- Cậu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-anh-yeu-em/931275/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.