Không hiểu tại sao hôm nay đi làm mà trong đầu Đường Gia Thiên lại mất tập trung. Họp thì không để ý, làm việc cũng không ổn.
- Gia Thiên. Buổi họp cổ đông hôm nay con làm ta rất thất vọng.
Đường Nhẫm ngồi trên chiếc ghế soà, tức giận nói. Đường Gia Thiên chỉ cúi đầu không đáp.
- Ta là đang hỏi con đó. Rốt cuộc là có chuyện gì mà khiến con quên mất việc đang họp chứ?
- Không có.
Sự hờ hững của anh khiến Đường Nhẫm càng phẫn nộ, đập mạnh tay xuống bàn:
- Con....con dạo này quá quắt lắm rồi đấy. Cứ thế này thì sao ta có thể nhường chức chủ tịch cho con.
- Cha à, cha già rồi cần giữ gìn sức khoẻ. Vận động ít một chút với lại tôi không cần sự nhường này của cha.
Câu nói vừa phát ra, anh liền đứng dậy mà rời đi. Nhưng chưa đi được mấy bước, điện thoại trong túi anh lập tức reo lên. Nhìn vào dãy số hiện lên trên màn hình anh liền bắt máy:
- Có chuyện gì sao?
- Chỉ là tôi muốn nói rằng lô hàng đã giao đến nơi rồi. Lợi nhuận cậu định tính thế nào?
- Như cũ.
Day day thái dương. Mấy ngày nay thật là sao anh lại vì một người con gái mà bỏ bê công việc thế này cơ chứ? Nói là thế nhưng không hiểu sao anh vẫn lái xe đến bệnh viện. Từ bên trong xe nhìn vào, anh thấy bóng dáng Bạch Tử Hoa đang dịu dàng đỡ lấy Mộc Lan đi lại trong khuôn viên bệnh viện.
Nhìn cô đến tận lúc cô bước đi về. Hôm nay cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-anh-yeu-em/931227/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.