Trời dần tối mọi người đều rời khỏi bệnh viện, chỉ còn một mình Hàn Bách ở lại chăm sóc Tống Vi, mặc dù bản thân anh cũng rất cần được chăm lo nhưng Lâm Tú Như có nói thế nào anh cũng không đồng ý cho bà ở lại.
Hàn Bách ngồi bên cạnh giường bệnh vì quá mệt mỏi nên thiếp đi lúc nào cũng không hay biết, bàn tay anh và cô vẫn đan vào nhau, tay còn lại thì đặt lên vùng bụng vẫn còn bằng phẳng nơi có một sinh linh bé nhỏ bên trong.
[ Cạch ]
Tiếng mở cửa cùng với tiếng bước chân ngày một tới gần làm Hàn Bách bừng tỉnh. Đôi mày kiếm gắt gao đang nhíu chặt đến khi nhìn thấy người tới là bác sĩ Cố, phụ trách theo dõi tình trạng của Tống Vi thì mới giãn ra.
Anh đứng dậy quá bất ngờ khiến đầu óc choáng váng nên nhất thời đứng không vững, bác sĩ Cố đưa tay định đỡ thì anh đã giơ tay lên ra hiệu không cần, mất vài giây anh mới có thể bình thường trở lại..
- Bác sĩ Cố, vợ tôi thế nào rồi? Sao đến giờ vẫn chưa tỉnh lại?
Giọng nói trầm khàn của Hàn Bách vang lên mang theo biết bao nhiêu lo lắng.
Hiểu được nỗi lo của anh nên bác sĩ nhanh chóng tiến hành kiểm tra lại cho Tống Vi.
Sau khi khám xong ông cười rồi nói
- Phu nhân không phải chưa tỉnh mà là đang ngủ. Có lẽ gần đây ngủ khá ít nên khi cơ thể rơi vào mệt mỏi thì sẽ bắt đầu ngủ sâu, nói dễ hiểu hơn là ngủ bù. Cộng thêm việc đang thai khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hon-luyen/775480/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.