Trợ lý Cổ, chuyện tôi giao cậu làm tới đâu rồi?
[...]
- Tốt. Cứ tiếp tục đến khi nào thu mua được hết thì thôi.
Hàn Bách ngồi trong thư phòng, anh xoay ghế làm việc nhìn ra hướng cửa sổ, ánh mắt hiện lên những tia phức tạp khó đoán.
Tắt điện thoại anh quay trở về bàn làm việc, nhìn vào màn hình laptop đang hiển thị những dãy số liên tục thay đổi qua từng phút.
Từ khóe môi anh khẽ cong lên tạo thành nụ cười hoàn mỹ, ánh mắt cũng trở nên đắc ý lạ thường..
[ CỐC.CỐC. CỐC]
- Hàn Bách.. em vào được không?
Nghe giọng của Tống Vi ngoài cửa Hàn Bách liền vội vã đi ra mở cửa cho cô.
Vừa thấy mặt Tống Vi, anh đã cau có cằn nhằn..
- Lại đi lung tung, lỡ ngã thì làm sao. Anh đã dặn bao nhiêu lần rồi muốn đi đâu thì phải gọi người đi cùng. Vậy mà vẫn cứ lì không chịu nghe lời.
Tống Vi một tay chống nạn một tay để cho Hàn Bách dìu vào trong, cô cũng không chịu thua mà chu môi lên biện minh..
- Chân em sắp đi lại bình thường được rồi mà, tại anh lo lắng thái quá đó thôi.
- Lo cho em không có thừa chút nào đâu.
Hàn Bách đỡ Tống Vi ngồi xuống ghế rồi vén tóc ra sau tai cho cô giọng anh dịu dàng hỏi
- Tìm anh có việc gì hả?
- Dạo này anh bận như vậy em ít gặp anh nên thấy nhớ..
Tống Vi nũng nịu nói rồi ngã vào lòng Hàn Bách..
Biết Tống Vi đang trêu chọc mình Hàn Bách bật cười đưa tay véo má cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hon-luyen/775462/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.