Tống Vi ngồi trong phòng bên chiếc bàn cạnh cửa sổ gió thổi nhẹ nhàng khẽ làm tóc cô đung đưa trong màn đêm tĩnh lặng, cô ngồi cắm cúi như đang vẽ thứ gì đó ra giấy, mãi mê say đến mức từ phía sau đã có bóng người đứng ngay sau lưng nhìn chằm chằm vào bức ảnh của cô mà vẫn không hề hay biết.
Đó là bức tranh phong cảnh vô cùng đơn giản, một ngôi nhà nhỏ giữa chốn bình yên xung quanh tràn ngập hoa thơm cỏ lạ trước cổng nhà chính là một đôi tình nhân tay trong tay ngắm nhìn căn nhà của mình.. Bức tranh đã vẽ hoàn thiện cô cảm thấy cổ họng khô rát nên đứng dậy định đi rót nước uống thì..
[ Ầm ]
Tiếng va chạm vang lên, hành động bất ngờ và nhanh của Tống Vi làm anh không kịp phản ứng khiến Tống Vi va vào người mình thân hình nhỏ bé của cô lúc này đã nằm gọn trong lòng anh, bốn mắt chạm nhau, Tống Vi mở to mắt nhìn Hàn Bách mi không chớp..
Khi được đối diện ở một khoảng cách gần thế này cô có thể nhìn rõ mọi đường nét trên gương mặt tuấn tú của anh. Mày kiếm, mũi cao, môi mỏng gương mặt V line đẹp trai y như những chàng trai lãng tử trong những bộ phim ngôn tình Trung Quốc. Bất giác hai má cô đã nóng hừng hừng vội vàng rời khỏi người Hàn Bách lúng túng nói..
- Anh.. anh vào đây làm gì? Sao không gõ cửa?
Hàn Bách môi mỏng khẽ nhếch lên, đút một tay vào túi quần thong thả đi đến sô pha ngồi xuống..
- Cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hon-luyen/775413/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.