Lái xe khoảng hai mươi phút thì tới nơi.
Johanne nhìn ra ngoài cửa sổ, rất dễ thấy tiệm ăn sáng, miệng cô há hốc thành chữ “o” tròn.
“Sao mà đông người quá vậy?” Chỉ tính trước tiệm thôi đã có từng hàng bàn ghế xếp dài, ước chùng phải trên cả mười mét.
Lúc trước mình và Dịch Nam đến đây cũng không gặp tình cảnh như thế này.
“Bây giờ ngày nào cũng nhiều người vậy sao?”
"Ừ." Anh gật nhẹ đầu rồi đẩy cửa xe ra, nói với cô một câu: “Chờ tôi ở đây!”
Cô chưa kịp trả lời, anh đã bước chân xuống xe rồi đi ra xa.
Johanne sững sờ nhìn thân hình to lớn của anh đứng chen chúc trong đám đông.
Một Quý Xuyên lạnh lùng thong dong và đám người xung quanh hoàn toàn không hợp nhau.
Chỉ một lúc, đằng sau anh đã có vô số người đứng chen lấn kéo thành một hàng dài…
Dòng người tựa như thủy triều, chỉ có bóng dáng cao ngất của anh tỏa ra khí chất lạnh nhạt tự nhiên, hấp dẫn ánh mắt làm ai cũng ngoái lại nhìn.
Trước kia từng chiếc bánh trà cô ăn, đều được mua như vậy?
Quý Xuyên vốn cũng không phải là người có kiên nhẫn, Hơn nữa, anh luôn không thích những nơi đông người.
Đột nhiên Johanne cảm thấy ngực mình có gì đó chua xót tràn vào rồi nhanh chóng lan ra cơ thể mình.
Cô đẩy cửa xe ra, cơ hồ là xông xuống xe, nhanh chóng chạy đến bên anh.
“Quý Xuyên!!” Đoàn người quá đông, Johanne đứng phía sau gọi to tên anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hon-ke-vo-truoc-theo-anh-di/2392022/chuong-16-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.