“Quý Xuyên, hôm nay là lỗi của tôi.” Hít sâu một hơi, cô nhẹ nhàng mở miệng.
Anh nhìn cô, yên lặng chờ cô nói tiếp. Cặp mắt anh sâu không thấy đáy.
Cô được nuông chiều như vậy, rất ít khi chủ động thừa nhận sai lầm của mình.
Cho nên, lúc này thật không bình thường…
“Anh có thể sinh khí, có thể nổi giận, có thể phát điên!”
“Anh đã rất tức giận.” Cũng bởi vì tức giận nên mới mất đi lý trí mà làm tổn thương cô.
Anh như vậy, rất khốn khiếp!
“Anh có thể tức giận thêm chút nữa?!” Cô tựa hồ đang muốn dẫn dắt chuyện gì.
Mặt anh u ám đi: “Em muốn nói gì?”
“Tôi không chung thủy với anh, tôi đã hồng hạnh xuất tường rồi, anh có thể yêu cầu ly hôn với tôi đấy!” Cô vội vàng nói ra mục đích của mình.
“Ly hôn” hai chữ hung hăn dày xéo ngực anh.
Anh mím môi mỏng cao ngạo, đợi cho cơn đau tiêu tán đi, hồi tưởng lại quá khứ.
Đây là lần thứ hai mươi hai, cô nói muốn ly hôn với anh…
“Johanne, đừng làm rộn.” Đợi cho cơn đau dịu đi một chút, anh mới cứng rắn trả lời.
Nếu như có thể, anh cũng hi vọng mình sẽ tiêu sái giống cô, không chút do dự mà ký đơn ly hôn.
Nhưng… anh không làm được…
Cuộc hôn nhân này… anh vứt đi kiêu ngạo, buông xuống căng thẳng, chỉ vì… không bỏ được cô…
“Tôi không có làm loạn! Quý Xuyên tôi đang ép anh đấy! Ép anh và tôi phải ly hôn, chẳng lẽ anh không nhận ra sao?” Johanne cảm thấy chỉ có mình cô bị cuộc hôn nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hon-ke-vo-truoc-theo-anh-di/146709/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.