“Đối phương lúc này là ai?” Giọng nói anh bình thản, bình thản đến mức có chút thất thường.
“Xin lỗi, tôi chưa kịp điều tra vì vội về báo tin cho ngài.”
“Tôi hiểu rõ rồi, anh không cần thăm dò nữa, chuẩn bị xe đi!”
Anh ra lệnh một tiếng, sống lưng thẳng tắp ra khỏi thư phòng.
Mạt Quang vội vàng đuổi theo, không dám thở mạnh.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Phòng 2013 dành cho tổng thống, cửa phòng một lần nữa bị mở ra.
Một cô gái mang đồ ngủ, đôi chân trắng nõn lộ dưới tầng váy, nổi giận đùng đùng từ trong phòng lao ra: “Tôi nói các anh hãy đi đi, các anh không nghe được à?”
“Xin lỗi thưa phu nhân. Trợ lý Mạt bảo chúng tôi phải đứng im ở đây canh chừng.” Hai người đàn ông mang quần áo chỉnh tề đứng cạnh cửa cung kính trả lời cô.
Mạt Quang tìm được mình liền sai người canh giữ, như âm hồn bất tán mà theo cô, đúng là phiền toái.
“Đừng gọi tôi là phu nhân! Tôi nói rồi, tôi không phải là phu nhân của các anh!” Johanne rất chán ghét hai từ “phu nhân” này, xưng hô kiểu vậy không ngừng nhắc nhở cô cùng Quý Xuyên có mối quan hệ như thế nào.
“Được, các anh bảo đứng liền đứng, ngày mai thuận tiện báo lại với ngài Quý tôi đang rất muốn hồng hạnh xuất tường.”
Không để ý sắc mặt lúng túng của đối phương, “Rầm” một tiếng, cô dùng sức
đóng cánh cửa lại.
Trong phòng, một gã đàn ông diện mạo đẹp đẽ đang nhìn cô dò xét.
Cô vô lực co quắp té trên ghế sa lon, duy trì khoảng cách an toàn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hon-ke-vo-truoc-theo-anh-di/146707/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.