Mấy ngày đã trôi qua, cuộc sống của Hàn Diệp vô cùng thư thái trừ bỏ mỗi đêm cậu bị Rid hành xác nhét dương vật giả vào người. Cho đến nay, không nghi ngờ gì đã gần với kích thước lớn nhất, mà cậu cũng không ngờ cơ thể mình có thể thích ứng với điều đó. 
Hôm trước cậu được Rid cho phép ra ngoài đi dạo, cậu chụp được rất nhiều điều thú vị khiến hôm nay cậu vui cả ngày. Rid bước vào nhà đã được nghe Ros báo cáo hành tung của cậu, hắn thừa biết là cậu lại chung vô cái phòng tối tăm kia hì hục rửa ảnh... 
-Bên Ary thế nào, dạo này trông nó yên phận nhỉ? — hắn lạnh nhạt hỏi. 
-Cũng sắp đến trăng non, có vẻ hắn ta cũng đang chuẩn bị tinh thần đối phó, dù sao hắn ta cũng chỉ là bán thú nhân nên cũng không quá khó khăn hơn so với ngài. 
-Hừ! Nó thì cả đời cũng chẳng được gì, mãi mãi vẫn chỉ là bán thú. 
Ros do dự muốn nói gì đó mà không biết làm sao mở lời. 
-Ros, ông theo ta từ khi còn bé, nếu không có ông cũng không có ta của ngày hôm nay, có việc gì ông cứ nói. 
-Chủ nhân, tôi chỉ lo lắng cho kỳ động dục của ngài. Dù sao Hàn Diệp cũng chỉ là một nhân loại nhỏ bé, cậu ấy sẽ vượt qua nổi sự khủng khiếp của quá trình đó sao? Cậu ấy có thể sẽ chết mất mà ngài thì... 
Ros không dám nói tiếp, ông không dám tưởng tượng nếu Hàn Diệp chết thì Rid sẽ trở thành bộ dáng gì. 
Rid trầm mặc nghe ông nói, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac/208215/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.