Một lúc sau, côn ŧᏂịŧ mới mềm đi, Chu Chính dần lấy lại sự tỉnh táo của mình.
Mặt Tống Phi Vũ bị bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, cô không hiểu làm sao mà Chu Chính có thể bắn nhiều đến thế?
Chu Chính nhét côn ŧᏂịŧ vào quần, nhanh chóng lấy một ít khăn giấy từ trong túi ra rồi đưa cho cô gái.
Tống Phi Vũ nhận lấy, đứng dậy đi vào phòng tắm, lau mất mấy tờ giấy mặt mới sạch hẳn, nhưng cô luôn cảm thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ có mùi tanh, dùng nước lã rửa cũng không có tác dụng gì.
Lúc cô đi ra ngoài, người đàn ông kia đang đứng trước cửa sổ sát đất đợi cô, hình như anh đang mải suy nghĩ điều gì đó?
"Anh rể?" Tống Phi Vũ nhỏ giọng nói.
Chu Chính quay người lại, anh nhìn cô gái, trầm tư một lát rồi nói: "Vừa rồi anh không nhịn được."
"Rồi sao?" Tống Phi Vũ cảm thấy người đàn ông này cố ý nói như vậy.
"Nói chuyện một chút đi." Chu Chính nói với vẻ mặt nghiêm túc.
"Nói chuyện gì vậy?" Tống Phi Vũ hỏi vặn lại.
"Em cảm thấy với mối quan hệ của chúng ta thì có thể làm loại chuyện này sao?" Chu Chính nói.
"Không thể." Tống Phi Vũ thành thật trả lời, nhưng cô lại nhả nhớn chèn thêm một câu: "Nhưng em biết anh rể nghẹn đến mức khó chịu, hơn nữa, chị gái em sẽ không biết."
Khi cô gái nói điều này, cô đang ngấm ngầm đe dọa anh, nếu một ngày nào đó tâm trạng không tốt, cô sẽ nói cho Tống Viện biết việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-ty-phu/2576856/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.