Tống Phi Vũ kiệt sức ngã quỵ trên mặt thảm, sau khi người đàn ông rút dươиɠ ѵậŧ ra, anh cũng đưa cô về phòng, cũng may là tiếng động không lớn, không đánh thức Tống Viện đang say ngủ.
Chu Chính quay trở lại phòng khách, nằm một mình trên ghế sô pha, vừa xem hình ảnh không tiếng động trên TV, vừa châm một điếu thuốc lá.
Ngày hôm sau, khi Tống Phi Vũ bò dậy từ trên giường thì cũng đã gần giữa trưa, hôm nay là thứ bảy, không cần phải đi học, cô cầm điện thoại, muốn vào xem thông báo trên Wechat.
Cô vừa mở WeChat ra, lập tức đã có một tin nhắn hiện lên.
"Tôi phải đi công tác. Chắc sẽ kéo dài khoảng bốn đến năm ngày. Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi."
Tống Phi Vũ nhìn ảnh đại diện của người đàn ông, sửng sốt một hồi lâu, tối hôm qua vẫn còn ở nhà, đã đi từ khi nào rồi, tại sao không thấy động tĩnh gì?
"Đi đâu?" Cô nhắn tin hỏi lại.
"Australia." Chu Chính chỉ trả lời bốn chữ ngắn gọn.
"Ồ." Tống Phi Vũ đáp trả càng ngắn gọn hơn, vì vậy hai người đều không nói gì tiếp.
Phải gần một tiếng sau, người đàn ông mới bổ sung thêm một câu: "Đừng có nghịch ngợm gì đấy."
Tống Phi Vũ phớt lờ tin nhắn, còn không yên tâm về cô, thật là...
Ngày đầu tiên người đàn ông không ở nhà, Tống Phi Vũ không cảm thấy gì. Vào ngày thứ hai, cô đột nhiên thấy trống trải, lúc ăn cơm chỉ còn lại hai người. Trên bàn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-ty-phu/2576836/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.