"Chiêu Quân muốn từ bỏ ta, phải không?"
Ta ngẩn người: "Hoàng huynh, huynh đây là..."
"Ta thích nàng."
Ba chữ ngắn ngủi khiến bên tai ta ong ong.
Cả thế giới như đảo lộn.
Mãi một lúc lâu sau mới hoàn hồn.
Ta nhìn vào mắt hắn, giọng nói có chút run rẩy: "Huynh nói lại lần nữa."
Bàn tay thon dài của Thẩm Túc vuốt ve gò má ta, giọng nói dịu dàng từng chữ từng chữ vang lên bên tai ta, hắn nói: "Thẩm Chiêu Quân, ta thích nàng, đã rất lâu rồi."
Ta nhón chân lên, không chút do dự hôn lên môi hắn.
Có những chuyện, không thể diễn tả bằng lời.
Trên mặt hồ, một đôi uyên ương quấn quýt lấy nhau, mặt nước gợn lên từng vòng sóng.
Đêm hè, từng chùm pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm, rực rỡ muôn màu.
Đêm dần khuya, người trên đường đã vãn đi một nửa, chỉ còn vầng trăng sáng vằng vặc treo lơ lửng giữa không trung.
Trong thuyền hoa, ta nép vào lòng Thẩm Túc, tóc tai hơi rối, son môi trên môi đã nhạt đi nhiều.
Y phục Thẩm Túc cũng xộc xệch, khí chất toàn thân có chút thay đổi, giữa hàng lông mày dịu dàng lại xen lẫn chút tà mị.
"Hoàng huynh chẳng phải cũng thích ta sao, vậy tại sao lại từ chối ta?"
Chỉ còn một chút nữa thôi, Thẩm Túc lại đẩy ta ra.
Thẩm Túc nhìn ta, cổ họng bật ra tiếng cười trầm thấp: "Kiệu tám người khiêng, tam thư lục lễ còn chưa cho nàng, sao có thể để nàng chịu ủy khuất như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-thai-tu-dien-ha/3737624/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.