Lúc Tập Ám trở về, nàng đã ngủ rồi, nằm trên mặt đất, không hề đứng lên.
Vẫy tay ra hiệu cho nha hoàn bên cạnh lui ra, hắn tiến lên vài bước, bế nàng lên.
Cho đến khi trở về tẩm cung, Bách Lý Hội vẫn còn ngủ, giống như không muốn tỉnh lại.
Trên má trắng nõn lộ ra vẻ thuần khiết như trẻ mới sinh, lông mi dày đậm như nửa cánh quạt đóng lại, hơi thở thở ra, mang theo hương thơm của hoa lan.
Tập Ám cuối cùng không tình nguyện, đặt nàng lên giường.
Hủy đi cả rừng mai, đổi lấy một tháng cấm túc của Liễu Nhứ, lúc trước đã không được sủng ái, hiện nay, là hoàn hoàn triệt để, cùng với bị biếm vào lãnh cung cũng không khác nhau.
Nhưng, chỉ có Bách Lý Hội biết rõ, trả lại thế này vẫn còn chưa đủ.
Trên tay, lại có hơn một phần lợi thế, đủ để giúp đỡ nàng, khống chế Minh vương gia.
Việc tạo phản một năm trước, thực ra là vì leo lên ngôi vị hoàng đế, đoạt lại nữ nhân mình yêu thích?
Bách Lý Hội khẽ cười lắc đầu, không biết là thật hay giả.
Sáng sớm, liền đi đến tẩm cung của Vân Khinh, đều nói, rèn sắt phải rèn lúc còn nóng.
Các phi tần khác đều đã giải tán, trong điện, chỉ có một người, cả nha hoàn đều đã cho lui.
Bách Lý Hội tiến lên, một chữ cũng không nói, liền bị Vân Khinh kéo đến bên cạnh, ngồi xuống ghế dựa.
"Muội muội, hôm qua..........." Vẻ mặt nàng bối rối, miệng muốn hỏi lại thôi.
"Tỷ tỷ yên tâm, ta sẽ không nói ra ngoài." Bách Lý Hội bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-song-vuong/1576522/quyen-5-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.