"Khụ khụ........." Nữ tử bất an giật giật thân thể, Gia Luật Thức vội vàng vỗ nhẹ lên lưng nàng.
"Khụ khụ......." Bách Lý Hội thở hổn hển mở mắt ra, thấy nam tử bên cạnh, đang nhìn chằm chằm nàng.
"Gia Luật Thức, ngươi tỉnh?" Bách Lý Hội nửa người ngồi dậy, vui sướng trên mặt, nhìn không sót thứ gì.
Hắn cười, gật đầu.
"Thật tốt quá." Nàng vươn một tay, áp trên trán hắn.
"Nhiệt độ cơ thể cũng khôi phục rồi" Bách Lý Hội nằm xuống, đối mặt với hắn, nhìn nhau: "Hôm qua thật đáng sợ, ta cho rằng, ngươi sẽ không ổn."
Hắn bật cười, mang theo chút chua xót: "Yên tâm, ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, cho dù, người mất, cũng còn có, linh hồn của ta."
"Nói cái gì chứ." Bách Lý Hội ra vẻ tức giận trợn mắt nhìn hắn, vươn một ngón tay chọc chọc vào ngực hắn.
Gia Luật Thức nắm tay của nàng, đặt lên môi, trên mặt, cũng là nghiêm túc hẳn lên: "Hội nhi, tương truyền nam tử Đại Liêu chúng ta sau khi chết, linh hồn sẽ hóa thành chim thương ưng hùng tráng, luôn quanh quẩn, cả cuộc đời, bảo vệ cho nữ nhân mà mình yêu, cho đến khi, nàng chết đi, nam tử mới có thể bước qua cầu Nại Hà, cùng nhau đầu thai, nối lại nhân duyên kiếp sau."
Bách Lý Hội yếu ớt ngẩng đầu: "Vậy nữ nhân đã chết, sẽ biến thành cái gì?"
Tim hắn đập loạn nhịp nhìn nàng, liền cười lên: "Đương nhiên là, tiên nữ rồi."
"Tiên nữ?" Bách Lý Hội nhăn mũi, bộ dáng mang theo vài phần đáng yêu.
"Làm sao có thể nam biến thành chim thương ưng, nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-song-vuong/1576508/quyen-4-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.