Bách Lý ngồi chồm hổm vuốt ve 2 chân tê dại của mình, tuyết rơi xuống ngày càng lớn, toàn thân nàng cảm thấy kanhj nhưng băng.
Nhìn lại Tập Ám giống như đang ngủ, Bách Lý nhẹ nhàng đến gần, ở trong mơ, gương mặt này đã xuất hiện vô số lần, hiện tại lại gần trong gang tấc
Tiếng hít thở trầm ổn, làm cho sương mù ấm áp, trên lông mi thật dài, treo giọt nước do bông tuyết hòa tan, đôi môi mỏng mím lại thật chặt, không có cong lên
Nàng vương tay muốn chạm đến mặt của hắn, liền nhìn thấy trên cổ của hắn lộ ra vết hôn đỏ tươi. Bách Lý kinh ngạc rút tay về, nhẹ nhàng quay người, thở ra một hơi, trước mắt tạo thành một mảnh mơ màng
Mau rời khỏi rừng cây, nếu không nàng sẽ nhịn không được quay đầu lại
Bông tuyết trắng xóa, điểm lên màn đêm tịch mịch
Nàng không ngừng bước nhanh hơn, nàng không lừa được mình, nếu như nàng dừng bước nhất định sẽ không thể đi tiếp
Trong quân doanh yến hội vẫn chưa kết thúc, giữa không khí náo nhiệt như vậy, vẫn không khỏi lộ ra tịch mịch
Thấy Bách Lý trở về, Tiểu Lam vội vàng tiến ra đón: “ Bách Hội, ngươi đi đâu, nhìn vũ công múa thật đẹp a!”
Bách Lý cười khẽ: “ Ta đi ra ngoài hóng mát, gần kết thúc rồi sao?”
“ Không biết, nhìn tình hình giống như muốn ầm ĩ cả đêm” Tiểu Lam kéo nhẹ tay áo của Bách Lý, chỉ hướng những người khác vừa ra sân chuẩn bị
Bách Lý cũng buồn bực, chiến sự vô cùng cấp bách, tình hình này tựa hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-song-vuong/1576453/quyen-2-chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.