Không có chút nào kinh hoảng, Bách Lý hô hấp vững vàng sau đó dùng lực đẩy người phía trên ra, "Đông" một tiếng ngã xuống đất, mắt nữ tử mở thật lớn, khẽ rỉ ra tia máu. Mặt không chút biểu tình nhìn đối thủ trên mặt đất, nhẹ nhàng phủi bụi đất trên người. Ẫn nhẫn trong mắt không hề tồn tại nữa, một loại ánh mắt gần như tàn nhẫn bộc phát ra, lại phủ lên từng tầng kiên quyết thật dày.  
Nàng không thể chết được, nàng phải trở về bên người Tập Ám, còn có Liễu Nhứ, tất cả những thứ hôm nay, ta sẽ trả lại ngươi gấp bội. 
Nam tử nâng roi lên lại để xuống: "Đem nàng mang đi, ngày mai tiếp tục, nếu thua, ngươi chờ phục vụ chúng ta đi, ha ha ha.........." Sau lưng vang lên tiếng cười gian bỉ ổi, kèm với tiếng cổ động của đám Liêu binh: "Oh, oh......" 
Trò chơi kéo dài đến gần tối mới kết thúc, trở lại doanh trướng thì vốn bên trong rất chật chội bởi vì mất đi mấy người mà rộng rãi đi nhiều. Vừa tiến vào trong trướng, liền đã run rẩy lui thân, kiềm nén sợ hãi một ngày lần lượt bao phủ doanh trướng vốn không hề lớn.  
Bách Lý chen chúc ở một góc, vết máu trên người đã sớm khô cạn, quần áo trắng trên người giống như nở ra một bông hồng yêu dã, lại mang theo độc tố chết người. 
Hai chân cong lên, đầu chôn thật sâu vào khuỷu tay, nàng cư nhiên giết người, nữ tử kia còn trẻ tuổi như thế. Vẻ tàn nhẫn bên ngoài bị tháo xuống, nội tâm liền trở nên không chịu nổi một kích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-song-vuong/1576440/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.