CHƯƠNG 04 (PHẦN 2)
Ninh Duy Văn hô hấp cứng lại, không khỏi nhớ đến tình cảnh ban nãy, khi hắn kể cho y nghe câu chuyện cũ, nhớ tới biểu tình lần đó khi hắn gặp ác mộng, nỗi đau đớn kịch liệt khắc cốt ghi tâm như vậy, lại xuất hiện trên khuôn mặt một kẻ luôn luôn cà lơ phất phơ, đó là điều dị thường mà y chưa từng thấy qua.
Tâm mềm nhũn,thân thể cứng ngắc cũng dần dần buông lỏng.
“Cùng nhau ngủ thì có thể, nhưng ta cảnh cáo ngươi, không được động tay động chân với ta, nếu không ta liền thiến ngươi.”
Ninh Duy Văn nghiêm mặt bàn giao điều kiện với hắn.
“Không thành vấn đề, ta có thể thề!”
Lạc Thần Hi lập tức giơ hai tay lên, cười gian giống như một con cáo già vừa bắt trộm được gà.
Lời thề của tên này, căn bản cũng thúi lắm,không có gì khác biệt.
Ninh Duy Văn ở trong lòng nói thầm, xốc lên một góc chăn, chần chờ nằm xuống, lui tút vào bên trong, cách hắn rất xa.
Ai ngờ Lạc Thần Hi lại xoay người một cái, không biết sống chết, nghiêng người ôm lấy y, động tác nhanh gọn,dứt khoát tựa như vừa ôm một cái gối ôm......
“Uy......” Ninh Duy Văn lại muốn giết người.
“Để cho ta ôm một chút thôi, cũng không chết đâu mà, lúc ngủ ta thích ôm người khác như vậy, bằng không sẽ ngủ không được, hơn nữa các nàng cũng cam tâm tình nguyện làm gối cho ta ôm a.”
“Không được so sánh ta với các nữ nhân kia.” Ninh Duy Văn lạnh lùng nói.
Vừa nói nói xong,hơi thở ấm nóng của đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-dich-nguu-lang/85610/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.