Chàng không lên tiếng, chỉ cứ thế nhìn nàng, một lúc sau mớihỏi: “Nàng sống ở đâu?”.
Hà Y cắn môi: “Sao thiếp phải nói cho chàng biết? Có khichàng cũng chẳng muốn biết”.
Mộ Dung Vô Phong cúi đầu, hai tay nắm chặt lấy tay vịn xelăn, lòng rối như tơ vò, gần như không có cách nào khống chế nổi bản thân.
Mãi lâu sau chàng mới gượng bình tĩnh lại: “Nói cho ta, tamuốn biết”.
“Ở ngay bên cạnh khu chợ này.”
Chàng nói: “Nàng đưa ta tới đó xem”.
“Không nên”, Hà Y co chân định chuồn.
Mộ Dung Vô Phong lập tức kéo nàng lại, bàn tay túm chặt cổtay nàng: “Đi lối nào?”.
“Không phải chàng muốn thiếp đi sao? Kéo thiếp làm cái gì? Bỏtay ra, bây giờ thiếp đi đây”, nàng trợn mắt lườm chàng một cái, dùng sức dằngtay ra.
“Muốn đi cũng đuợc, nàng đi tới đâu ta theo tới đấy”, chànglãnh đạm nói, tay càng lúc càng siết chặt.
Đó là một dãy phòng để tiện việc làm ăn mà dựng tạm lên, rấtnhiều phòng là để chứa hàng hóa. Trong đó mấy gian trước cửa có mấy cái bếp lòđơn giản, đấy là mấy phòng có người ở. Cửa của những gian phòng ấy đồng loạtquay ra phía chợ, cả ngày đều nghe thấy tiếng chợ búa ỏm tỏi ầm ĩ.
Hà Y mở khóa một trong nhũng gian phòng ấy, rồi đẩy cửa ra,Mộ Dung Vô Phong liền theo nàng tiến vào.
Bởi vì bụng Hà Y bây giờ quá lớn, không thể ngồi trên lưng lạcđà, dọc đường Mộ Dung Vô Phong cũng chỉ đành lăn bánh xe lặng lẽ đi bên nàng,hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hiep-ky/3279417/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.