Trời trở rét đậm, thảo nguyên khoác một lớp tuyết trắng mênhmông xa ngút tầm mắt, gió bấc rít gào.
Dưới kiểu thời tiết đáng sợ này, thảo nguyên vừa tựa như mộtsa mạc hoang vu lại vừa như một đại dương trắng muốt.
Đây là con đường tơ lụa thời cổ, nơi các thương đoàn giaothương hai hướng đông tây buộc phải đi qua.
Một nơi sâu trong thảo nguyên, lại vẫn còn một khu lều trướngbị tuyết che phủ.
Mùng Ba tháng Giêng, sáng sớm.
Long Tuyền vừa mới bước ra khỏi chiếc lều ấm áp dễ chịu củamình, dưới trời tuyết rơi dày đặc, lần theo một con đường nhỏ vừa được dọn tuyếtthong thả đi về phía trước. Hắn nhìn những túp lều vẫn chưa thắp nến ở đây, chỗnày là nơi phụ nữ và trẻ nhỏ vẫn đang trong giấc ngủ say, trên mặt hắn chợtthoáng hiện nụ cười thỏa mãn.
Long Tuyền thân cao chín thước, lai lịch phức tạp, từng thamgia chiến trận, đã từng có quân công nên được bổ làm một chức quan nhỏ, sau vìphạm tội, bị tống vào đại lao, vốn sẽ bị xử tử nhưng rồi lại được người anh emtừng kết bái huynh đệ với mình là Long Hải cứu từ đại lao ra ngoài. Vì việc nàymà cả nhà già trẻ lớn bé của Long Hải phải mất mạng. Ngay sau ngày Long Hải cướpngục, người nhà hắn bị quan phủ bắt hết, ngày đầu tiên của mùa thu năm ấy, toànbộ bị xử trảm.
Huynh đệ hai người bị một đám bổ khoái truy lùng gắt gao, phảichạy tới miền Tây Bắc. Để kiếm kế sinh nhai, họ đã từng làm qua đủ mọi loại nghề.Lúc cùng quẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hiep-ky/3279411/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.