"Tìm chết!" Đan Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên đứng lên từtrên chỗ ngồi, nhấc chân lấy cái ghế bên cạnh, nặng nề nện ở một ngườiGia tộc La Nhĩ Đức, hai súng nhanh chóng nhảy vào trong tay, pằng pằnghai tiếng, vệ sỹ ở bên cạnh Angela đồng thời trúng đạn ngã xuống đất,đảo mắt đã không có tiếng thở.
Hừ lạnh một tiếng, Đan Hùng chỉa súng nhằm hướng Angela: "Bằng vào cácngười cũng dám uy hiếp lão đại, không biết tự lượng sức mình."
Ngoài dự đoán mọi người, đều là con em nhà họ Viêm nhưng Viêm Lãng độtnhiên mở miệng nói: "Đan Hùng bỏ súng xuống, Angela nói thế nào cũng làmỹ nhân mềm yếu, làm sao cậu có thể đường đột như thế." Giọng nói cùngnội dung ngược lại hoàn toàn phù hợp với hình tượng hoa hoa công tử củaanh ta.
Hai súng sáng loáng chỉ ngay trước mắt, Angela không chút cử động, khinh bỉ nhìn Đan Hùng một cái, đưa tay nhẹ nhàng khẽ gạt trên súng, lạnhgiọng cười nói: "Viêm Dạ Tước còn chưa lên tiếng, anh là cái thá gì?"
"Đừng động."
"Để súng xuống."
Angela nói chuyện, đồng thời vệ sỹ Gia tộc La Nhĩ Đức cũng nhanh chóngxuất hiện trong phòng khách, khẩu súng dài ngắn không đồng nhất toàn bộnhắm ngay hai người Viêm Dạ Tước, bất cức lúc nào cũng có thể bắn rahàng loạt.
Thình lình xảy ra biến đổi lớn khiến mọi người lập tức tỉnh táo lại,nhất thời hận Gia tộc La Nhĩ Đức đến xương tủy, đặc biệt là Angela,không có chuyện làm sao lại trêu chọc Viêm bang, Viêm Dạ Tước nổi danhlòng dạ độc ác, cho dù người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dung-dua-voi-lua/3171338/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.