Trình Du Nhiên có thể không lái xe, có thể không uống nước, ngay cả cóthể không đi toilet, nhưng tuyệt không thể không ăn cơm và ngủ, đời nàycô chỉ còn vài sở thích như thế, không nghĩ tới lại bị tước đoạt.
"Sẽ không bi thảm thế chứ?" Trình Du Nhiên nằm lỳ ở trên giường trợn mắt nhìn thẳng: "Chung quanh đều không có người à?"
Đáp lại cô, chỉ có tiếng chuông tí tách trên tường.
Kêu nửa ngày không có phản ứng, Trình Du Nhiên muốn giãy giụa, nhưng hơi động đậy, liền cảm thấy đau tê tâm liệt phế, trong lòng mắng Viêm DạTước một lần, không phải là phạm chút ít sai lầm à, dạy dỗ đôi câu thìthôi, phải dùng tới loại biện pháp này tới hành hạ cô.
Ở trên giường giằng co nửa ngày, trên đầu cũng đầy mồ hôi, cũng chỉ hoạt động được vài cm, bụng ngược lại đói hơn, ngay cả hơi sức gọi ngườicũng không có.
Bên ngoài phòng, An Nhẫn cau mày nói: "Lão đại cũng thiệt là, chị dâucũng là bác sỹ, trực tiếp nói cho chị ấy biết còn chưa dùng được, đâuphiền toái như vậy?"
"Lúc nào thì lão đại giải thích qua với ai?" Tiếu Chấn Vũ nhún vai mộtcái, nhìn trộm vào bên trong, cười híp mắt tiếp tục nói: "Chị dâu cũngthế, thật hoài nghi danh hiệu vua y rốt cuộc là từ đâu tới, bây giờthương thế của cô ấy không thể ăn cái gì cũng không biết."
Bọn họ nào biết, Trình Du Nhiên lợi hại nhất là làm giải phẫu, những bộphận khác trong y học chỉ hơi đọc lướt qua, Đông y cũng mới nhìn châmcứu, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dung-dua-voi-lua/3171311/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.