Chương trước
Chương sau
Chỉ huy trên tàu chiến, Dean được thuộc hạ dùng thân thể bảo vệ, nhíu chặt mày nhìn về phía xe thủy bộ lao xuống từ trên bầu trời, anh ta hoàn toàn không nghĩ ra đối phương muốn làm gì, chẳng lẽ bọn họ thật sự định ngọc nát đá tan, nhưng nếu vậy thì tại sao ngay cả người cùng xe đều rơi xuống, hãy nói với tác phong xử lý của Tần Tử Duệ nếu không đến đường cùng tuyệt đối sẽ không làm chuyện này hay sao?

Không đúng, trong giây lát, Dean dời mắt lên trên mặt đối phương, kính bảo hộ đen như mực che hơn nửa gương mặt hai người, trong lòng đột nhiên có loại dự cảm xấu, vừa nãy ném xuống căn bản không phải thuốc nổ, mà đạn mù quá giống thuốc nổ --

Đáng tiếc, bây giờ nghĩ đến cũng vô dụng, theo kíp nổ cháy hết, khói trắng lan tỏa ra chung quanh, trong nháy mắt tất cả thuộc hạ bên cạnh hoàn toàn biến thành người mù, lúc này cũng không có ai dám nổ súng, chỉ có thể dùng hết khả năng bảo hộ anh ta ở giữa.

Ở độ cao mười mấy mét, đối với dân chơi xe mà nói cũng không nề hà gì, khó có được khi nắm giữ chính xác điểm rơi để hạ xuống, hơn nữa còn phải bảo đảm bất cứ lúc nào xe cũng có đủ khả năng để chạy, dù sao, đối phương không thể cho cô thời giờ đó.

Xe rơi xuống cực nhanh, chỉ lát nữa là sẽ rơi xuống đất, sau đó sẽ dựa vào quán tính đặt mông đụng vào họng pháo trên tàu chiến, cho dù không chết khẳng định cũng phải trọng thương, Tần Tử Duệ cười cười, đánh lén cũng không tính là thất bại, nghĩ tới sẽ phải cởi dây nịt an toàn cho Trình Du Nhiên, bất luận thế nào cũng phải nghĩ biện pháp đem cô tiến vào trong biển, sống hay chết cũng phải xem vận mệnh của cô nữa.

"Đừng động." Tiện tay đem đẩy cánh tay anh ta ra, mắt Trình Du Nhiên nhìn thẳng về phía sau, đưa chân giẫm ở trên chân ga, bánh xe đã ngừng chuyển động đột nhiên bắt đầu xoay tròn nhanh, trong ống bô xe phun ra một làm khói mù màu xám trắng, dĩ nhiên là do đột nhiên gia tốc tạo thành.

Bánh sau cuối cùng đã bắt đầu chạm đất, sức lực dồn về phía sau, bánh xe trước chuyển động, tiếng va chạm khổng lồ truyền đến, hai lực lượng kéo xé, thiếu chút nữa khiến lốp xe phía sau nổ mất, mà thời điểm đuôi xe gần như sẽ đụng phải họng pháo thì đột nhiên tăng tốc xông ra ngoài, ngay sau đó thắng xe, xe vững vàng ngừng lại.

"Lợi hại." Từ trong thâm tâm Tần Tử Duệ than thở một tiếng, kỹ thuật của Trình Du Nhiên quả thật đạt tới cực điểm, mới vừa rồi chỉ cần xử lý không tốt một chút, bánh sau sẽ bị vỡ hoàn toàn, đến lúc đó xe cũng có thể dừng lại, nhưng hai bọn họ tuyệt đối sẽ bị bay ra ngoài.

Trình Du Nhiên không để ý đến anh ta, tay chuyển động tay lái linh hoạt, trực tiếp phóng tới phía đám người đang bảo vệ Dean, thừa dịp hiệu quả của luồng chớp còn chưa biến mất, trước đó sẽ phải giải quyết xong những người chung quanh kia.

Đám thuộc hạ vẫn cầm súng, nhưng bởi vì không thấy được hai phe địch ta mà không dám nổ súng, ngay sau đó một nguồn sức mạnh truyền đến từ phía trước, mấy thân bất do kỷ phía ngoài đều bị đụng bay ra ngoài.

Thông qua kính bảo hộ, tất cả kẻ địch hoàn toàn hiện ra ở trong tầm mắt, Tần Tử Duệ nhếch khóe miệng lên, hai súng không chút khách khí huy động liên tục, đạn gào thét bay ra từng viên, cũng nhắm chính xác chỗ hiểm để lấy mạng kẻ địch, hơn nữa tuyệt đối sẽ không lặp lại.

Trên tàu chiến của chỉ huy vang lên tiếng súng, một sợi dây thừng đột nhiên rơi thẳng từ trên vách núi xuống phía xe thủy bộ, Trình Du Nhiên tiện tay bắt được, vững vàng cột vào trên xe, ngay sau đó đám người Tần Viễn giống như người bay tuột xuống theo dây thừng, rất nhanh, trừ anh em đã chết, tất cả thành viên Binh Đoàn Dong HT đều tiến tới đây, đến bây giờ, kế hoạch sơ bộ đã hoàn thành viên mãn.

Nhìn Trình Du Nhiên đã khôi phục lại bộ dáng lười biếng lần nữa, Tần Viễn tâm phục khẩu phục, cô gái này chẳng những y thuật cao minh, ngay cả kỹ thuật lái xe và bản lĩnh tính kế người khác cũng lợi hại như thế, khó trách anh hai coi trọng cô như vậy, chỉ tiếc cô khăng khăng một mực đi theo Viêm Dạ Tước, nếu không làm chị hai của mình quả thật không tệ.

Trình Du Nhiên nhíu mày, nói: "Thất thần làm gì, thừa dịp đối phương còn chưa kịp phản ứng, lập tức chiếm lấy chiếc tàu chiến bên cạnh, gặp phải kẻ phản kháng thì nói đầu của bọn họ nằm ở trong tay chúng ta."

"Yên tâm đi, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ." Tần Viễn trả lời, lập tức mang người chạy tới phía một tàu chiến khác, cùng lúc đó, có một đội người khác bắt đầu càn quét chỉ huy tàu chiến.

Lúc này ở dưới sự giúp đỡ của mọi người, Tần Tử Duệ rất dễ dàng bắt được Dean, trước hết để cho hắn nhìn kỹ người bắt, túm hắn lên bắt truyền lệnh, nói: "Hạ lệnh cho tàu chiến khác, bảo tất cả mọi người xông lên đảo nhỏ."

"Này --" Lời còn chưa nói ra miệng, Tần Tử Duệ không chút khách khí đụng mạnh vào trên đùi hắn, hung hãn nói: "Nếu như anh không muốn nói, tôi có thể đổi người khác."

"Tôi nói, tôi nói." Không thể cứu vãn, ngay cả Dean tiên sinh cũng bị bắt, người nọ là một tiểu lâu la làm sao dám phản kháng, lập tức dựa theo nguyên văn nói một lần.

Ban còn không biết người chủ sự bên này đã sớm bị đổi, nghe anh cả ra lệnh mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng anh ta còn tưởng rằng anh cả cũng biết tình huống đối phương muốn trốn chạy, không chút do dự bảo mọi người xông lên, đảo mắt ba chiếc tàu chiến trực tiếp biến thành thuyền trống.

"Chúng mày muốn làm cái gì?" diễ↕nđ↕àn☾lê☾q↕uýđ↕ôn. Dean không hề bận tâm rốt cuộc đổi sắc mặt, kinh hoảng nhìn về phía Tần Tử Duệ, ai ngờ Tần Tử Duệ căn bản không để ý đến anh ta, mà xoay đầu về phía Trình Du Nhiên, rất rõ ràng ở nói cho anh ta biết, người nào mới thật sự là quan chỉ huy chỗ này.

"Trình Du Nhiên?" Dean cũng không ngu ngốc như A Nhĩ Kiệt, liếc mắt một cái liền nhận ra người đầu tiên tiểu thư muốn đối phó, "Làm sao cô biết chỗ này?" Nhìn cô gái nhàn nhã trước mặt, không có cách nào liên hệ sự việc với ngoài ngàn dặm kia.

"Xem ra vì đối phó tôi Angela thật đúng tốn không ít sức lực." Trình Du Nhiên khẽ mỉm cười, buông tay ra nói: "Đáng tiếc hình như ngay cả ông trời cũng đang giúp tôi, bằng không làm sao sẽ rơi xuống đảo nhỏ này."

Dean cười khổ sở, sớm biết như vậy, thận trọng gì, tiêu hao chiến đấu gì, trực tiếp đánh chìm hải đảo thì xong rồi, trong lòng hận không thể tìm ra A Nhĩ Kiệt để đánh hung hăng, tình báo quan trọng như vậy lại không hồi báo với anh ta.

"Trình tiểu thư, anh hai, trên ba chiếc tàu chiến đã không còn ai."

"Tàu chiến bên cạnh cũng đã bị anh ba khống chế."

Hai giọng nói gần như đồng thời truyền đến, Trình Du Nhiên gật đầu, xem lại thời gian, ngay sau đó lạnh lùng ra lệnh: "Sử dụng tất cả tên lửa, ngư lôi và đại bác, tôi muốn trong thời gian ngắn nhất thấy ba chiếc tàu chiến bị kích nổ." Bầu trời còn có giám thị vệ tinh của gia tộc La Nhĩ Đức, tránh cho đêm dài lắm mộng.

"Cô muốn đối địch với gia tộc La Nhĩ Đức sao?" Dean chưa từ bỏ ý định: "Cô tốt nhất nên nghĩ thông suốt, hiện tại cô còn chưa ngồi lên vị trí “đệ nhất phu nhân” của Viêm Dạ Tước, chỉ bằng đám hải tặc còn sót lại này, sợ rằng còn không phải là đối thủ."

"Hiện tại cũng không phải là tôi muốn đối địch với các anh." Lắc lắc ngón trỏ ở trước mặt Dean, Trình Du Nhiên cười lạnh: "Là tiểu thư nhà các anh tự mình tìm chết, chẳng oán được ai."

Dean còn muốn nói chuyện, đột nhiên bị tiếng lửa pháo vang lên chấn động, pháo đạn khổng lồ phun ra từ trong họng pháo, cấp tốc rơi hướng ba chiếc tàu chiến khác, đồng thời tên lửa gào thét trên bầu trời, ngư lôi trong nước chạy như bay, chung quanh đảo độc lập nhất thời đề cao âm thanh gấp mười lần.

Trên đảo nhỏ, Ban đang thận trọng dẫn toàn bộ người lên đảo tìm kiếm, sau khi lên đảo, trừ tử thi thì không phát hiện gì hết, điều này làm cho trong lòng anh ta càng thêm cẩn thận, tốc độ tiến lên chậm hơn rất nhiều, nhưng cho đến khi người ở ba đường hội hợp, cũng không nhìn thấy nửa bóng người, trong lòng nhất thời dâng lên một dự cảm xấu.

Ánh mắt nhìn về phía vách đá duy nhất không có tìm kiếm, Ban vung tay lên ra lệnh: "Tăng tốc độ lên trước tìm tòi, tất cả kẻ phản kháng đều giết không tha."

Vừa dứt lời, từng luồng ánh sáng bay qua phía trên đảo nhỏ, ngay sau đó âm thanh như sấm truyền đến từ phía sau.

"Chuyện gì xảy ra?" Ban trực tiếp bị tình huống thình lình này chấn động đến luống cuống, một thuộc hạ thân thủ nhanh nhẹn lập tức quăng súng xuống, ôm đại thụ bên cạnh leo lên, ngay sau đó anh ta thấy được chuyện không muốn nhìn thấy nhất.

Anh ta thấy tàu chiến đã dấy lên hỏa hoạn, từng tên lửa và pháo đạn thỉnh thoảng nổ vang ở phía trên, đã bắt đầu nghiêng về phía tàu chiến chỉ huy, hiển nhiên đã bị ngư lôi làm nổ tung khoang thuyền.

"Tàu chiến. . . . . . Tàu chiến bị đánh chìm rồi."

"Không thể nào!" Ban lớn tiếng quát, bây giờ anh ta tâm loạn như ma, không có cách nào tiếp nhận cục diện không có sơ sẩy sẽ biến thành như vậy, hơn nữa nhìn phương hướng kia rõ ràng cho thấy nơi bắn ra là từ tàu chiến chỉ huy, người mình đánh người mình, điều này, làm sao có thể?

"Lập tức chạy tới vách đá bên kia." Trong lúc cuống quýt, Ban lại làm ra mệnh lệnh sai lầm, nếu như bây giờ bảo mọi người trở về, mặc dù ba chiếc tàu chiến đã không cách nào cứu vãn, nhưng ít ra có thể cứu một tàu chiến, hơn nữa số người bên mình chiếm ưu thế, dựa vào tàu chiến có thể đọ sức với họ, không được cũng có thể dùng cách chạy trối chết, nhưng bây giờ mất đi cơ hội trở mình cuối cùng.

Ba chiếc tàu chiến đã trống không, đối với đám Tần Viễn hiển nhiên là dễ dàng, một lát sau, ba chiếc tàu chiến chậm rãi chìm vào trong nước, sau đó triển khai càn quét đối với thuyền bé và xe thủy bộ, nơi ngọn lửa đi qua, tất cả mọi thứ đều bị nổ chia năm xẻ bảy.

"Hết rồi!" Bên trên vách rồi, Ban trơ mắt nhìn lửa đạn tung tóe, hai đầu gối mềm nhũn té quỵ xuống đất, giờ khắc này, tất cả vinh dự đem anh ta đi, lưu lại chỉ còn sỉ nhục sâu sắc.

Bên dưới vách núi, nhìn Ban tâm như tro tàn, Dean thở dài thật sâu, giống như lập tức già đi rất nhiều, anh ta vẫn không để cho em trai một mình đảm đương một phía, chính sợ có một ngày sẽ biến thành như vậy, vậy mà bất luận anh ta che chở thế nào, chung quy lại ngày nay vẫn tới.

Thở ra một hơi, mặt Dean nghiêm nghị ngẩng đầu nói: "Trình tiểu thư, bất luận cô xử trí tôi như thế nào, tôi cũng không còn gì để nói, nhưng tôi xin cô có thể bỏ qua cho em trai tôi, nó chỉ là phụng mệnh làm việc, giết nó rồi đối với cô cũng không có một chút tác dụng nào."

So với nhà họ Viêm ăn thịt người, tình cảm anh em này quả thật vô cùng hiếm thấy, nhưng không can hệ gì đến Trình Du Nhiên cô, nếu như không phải là lần này liều lĩnh đánh cược, sợ rằng kẻ chết chính là cô.

Suy nghĩ một chút, Trình Du Nhiên nhếch miệng lên cười gian: "Yên tâm đi, tôi sẽ không làm gì bọn họ, về phần bọn họ có thể còn sống trở về hay không, cũng chỉ có thể xem chủ của các anh thôi." Nói xong không thèm để ý tới Dean, cô biết, với tính tình của Angela, những người này nhất định sẽ chịu đối đãi khổ sở hơn so với chết, chỉ là cô cũng không phải là người tốt, để cho bọn họ chó cắn chó, nói không chừng còn có thể lợi dụng một chút, đả kích Angela đấy.

Tìm được đường sống từ trong chỗ chết, tất cả trên dưới Binh Đoàn Dong HT đều vui sướng, lúc này, liền nghe Tần Tử Duệ hắng giọng nói: "Mọi người còn nhớ hay không, quy định của đảo Tường Long chúng ta?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.