Không thể làm gì khác hơn là đứng ở nơi đó, Ngải Sâm phát hiện Trình DuNhiên bất động, đẩy một cái cô, nói: "Em làm gì thế mà không đi, người,các người làm gì thế hả?"
Lời kế tiếp của anh ta không phải là nói với Trình Du Nhiên nữa rồi, màlà nói với hai vị đi tới kìm hai bên người anh ta, bộ dáng tiêu sái củaanh ta biến đổi, đang muốn phản kích.
Nhưng Bôn Lang và Đan Hùng lại phản ứng nhanh hơn, bọn họ nhíu nhíu mày, thằng ranh này thật đúng là không biết điều, bọn họ làm như vậy chínhlà đang tốt bụng giúp anh ta.
Trình Du Nhiên đứng ở bên cạnh, nhìn tình cảnh trước mắt, ngẩn ngơ, vộivàng nói với Viêm Dạ Tước: "Anh bảo bọn họ buông Ngải Sâm ra trước."
Sắc mặt Viêm Dạ Tước lạnh lẽo, mặc kệ người đàn ông trước mắt là ai,tiến lên kéo tay Trình Du Nhiên, cũng không nói gì, nhìn chằm chằm Trình Du Nhiên.
Cảm thấy tay đau, Trình Du Nhiên cười khan hai tiếng, cũng còn không kịp giải thích, đã bị Viêm Dạ Tước kéo vào trong hành lang, điều này làmcho Ngải Sâm kinh ngạc, những người này sẽ không làm gì với Trình DuNhiên chứ, nhưng xem ra không giống lắm.
"Ngải Sâm, không phải lo lắng, lão đại sẽ không làm thương tổn mẹ cháuđâu." Trước khi đi Tiểu Nặc nói với Ngải Sâm, sau đó, hấp ta hấp tấpđuổi theo. Trong lòng cũng than thở, haizz, lần này mẹ xong đời thiệtrồi.
Ngải Sâm không hiểu ra sao cả, thường ngày anh ta thường xuyên nóichuyện phiếm ở trên mạng với Tiểu Nặc, cho nên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dung-dua-voi-lua/3171188/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.