Vậy mà, ở trong cái đêm giết chóc này, ở một nơi âm u lạnh lẽo nào đó, vang lên âm thanh cửa sắt nặng trịch bị mở ra.
Cạch cạch! Cửa mở ra, một người đàn ông cao lớn khiêng một thân thể nhỏném vào không chút lưu tình, hướng những người bên cạnh nói: "Thật không biết Lục gia bắt thằng nhóc này tới có ích lợi gì? Mang theo nó, CMN,thật là phiền toái."
"Mày còn không biết? Hiện tại thằng nhóc này làm cho thiếu gia nhà họViêm khẩn trương thế kia, Lục gia phải nhờ vào lần này để khiến chothằng thiếu gia nhà họ Viêm chết lần nữa!" Người đàn ông bên cạnh lộ ravẻ âm hiểm, cười nói.
"Mày nói xem Viêm Dạ Tước luôn luôn máu lạnh làm gì có chuyện nào khiến hắn khẩn trương như đánh rắm thế được. . . . . ."
Khi bọn chúng nói chuyện, ở sau cửa sắt bị ngăn cách, trong lòng ngườinào đó không khỏi lạnh lùng hừ một tiếng, đó là lão đại Viêm muốn cưa mẹ nhà tôi đấy!
Tiểu Nặc nằm ở trên đất lạnh lẽo, cũng không lập tức bò dậy, nghe bọn họ nói chuyện thì tiếp tục giả vờ hôn mê, vào lúc bị mang vào, cu cậu đãlen lén liếc một lượt, dám bắt Trình Nặc cậu, cậu sẽ làm cho bọn họ hốihận! Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn là ngây thơ nhất thời thoáng qua một tia ácđộc.
Lỗ tai nhỏ dán chặt trên mặt đất, bất kỳ âm thanh nào ở xung quanh đềutruyền tới rõ ràng, chờ đến khi cảm thấy chung quanh quả thật không cóđộng tĩnh gì nữa, mới lặng lẽ mở mắt, vèo nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dung-dua-voi-lua/3171179/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.