Vào lúc xe rời khỏi tòa nhà cổ, trong phòng khách của tòa nhà cổ truyền đến một hồi tiếng kêu điên loạn.
"Các người gạt tôi, làm sao anh Tước sẽ không có ở trong tòa nhà cổ."Tina hoàn toàn không tin tưởng lời bọn họ nói, mỗi lần bọn họ đều làmvậy để lừa cô ta rời đi, cô ta đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, nói:"Các người muốn gạt tôi, cũng không có dễ dàng thế đâu, dù sao, tôi cứkhông đi."
"Vị đại tiểu thư này, chúng tôi lừa cô có hữu dụng không?" Văn Long nhìn cái người mỗi lần đều nói như vậy kia, mỗi lần anh ta trả lời cũng sắpmuốn điên rồi, "Lão đại cũng đã dặn dò, cô muốn ở lại chỗ này thì cứ tựnhiên."
Nghe nói như thế, cô ta hình như bắt đầu tin tưởng lời Văn Long nói,Viêm Dạ Tước đã rời đi thật, cô ta mở mắt thật to, nói: "Anh Tước đi nơi nào?"
"Không biết." Coi như anh ta biết, anh ta sẽ không nói, nếu nói cho côgái này, cô ta lại đi kề cận, bị lão đại biết, anh ta thật sự sẽ chếtrất thê thảm.
"Anh nhất định biết." Tina đứng lên, túm lấy Văn Long hỏi.
Văn Long bất đắc dĩ nhất chính là cô ta làm nũng hướng anh ta ép hỏi,thở dài trong lòng, tại sao lão đại phải bỏ anh ta lại với vị đại tiểuthư này chứ.
Vậy mà, vừa lúc đó, một đôi tay nhỏ bé chợt túm lấy làn váy của Tina.
"Chị ơi, cho dù chị dụ dỗ chú Văn cũng vô dụng, lão đại đã sớm đi, chịkhông đuổi kịp đâu." Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dung-dua-voi-lua/3171132/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.