Edit: Meimoko 
________ 
Tiếp nhận ánh mắt mắt tràn đầy hận ý của Đường Hạo, Hải Uy nhanh chóng giải thích chứng minh sự vô tội của mình: “ Cũng đâu phải là do em! Hai đứa trẻ này muốn đi gặp mẹ, em cũng không biết chị Ngưng ở đâu! Sau đó đi hỏi anh Phong thì mới biết chị dâu đang làm việc ở đây! Thế là….” 
Nhìn sắc mặt của Đường Hạo không có chút chuyển biến, Hải Uy vội vàng nói luôn: “ Bọn trẻ đã bình an đến đây…..Bây giờ, em đi được rồi!” 
Liên tục trong vài ngày, thời gian của hắn đều bị hai đứa trẻ này quấn quýt lấy hết. Hắn đã thật lâu chưa được sống như một người đàn ông trưởng thành, hôm nay nhất định phải thoải mái mới được! 
Hải Uy vừa mới nhấc chân muốn đi thì ngay lập tức cả Đường Hạo lẫn Nhị Nhị đều lên tiếng. 
“ Chú Hải Uy, chú không thể đi được! Không thể được!” Nhị Nhị buông mẹ ra, chạy đến ôm chân dài của Hải Uy. 
“ Hải Uy, bọn trẻ là do cậu đưa đến thì phải do cậu đưa trở về!” Giọng Đường Hạo cũng phách đạo không kém đứa con gái của mình. Ai nhìn qua cũng tuyệt đối nghĩ hắn và Nhị Nhị đích thực là cha con. 
Tiểu Ngưng nhìn hai cha con giống nhau, rồi lại nhìn đứa con gái của mình phảng phất như có ý ‘chiếm hữu’ Hải Uy một cách không bình thường, liền bật cười. 
Nói thật, so với Dương Dương, tính cách của Nhị Nhị giống Đường Hạo hơn. Từ lúc con bé sáu tuổi dám bỏ thuốc xổ cho Đường Hạo thì cô đã cảm thấy như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252858/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.