Edit: Meimoko
_________
“ Tiểu Ngưng, con không cần phải để ý gì cả! Không sao đâu!” Hàn Tú nhìn con dâu tương lai trở lại phòng, lập tức đứng ở trước cửa nói ra.
Tiểu Ngưng quay đầu lại, cũng không thấy xấu hổ mà ngẩng đầu lên: “ Bác gái, cháu…..cháu với anh ấy….không có gì cả….” Sau khi nói xong, cô mới thấy lời nói của mình chẳng đáng tin chút nào, ngay cả cô còn chẳng tin được nữa là….
Không có gì cái gì? Không có cái gì thì đi mua bao cao su làm gì chứ? Chẳng lẽ là để thổi bóng bay? Lời này ngay cả Dương Dương còn chẳng tin.
Hàn Tú mỉm cười nói: “ Aizza, các con đều trưởng thành cả rồi, bác và ba của Hạo Hạo đều mong hai đứa sớm có thêm tiểu bảo bảo. Tuy rằng Dương Dương và Nhị Nhị rất đáng yêu, nhưng chúng ta vẫn mong muốn được ôm thêm nhiều tiểu bảo bảo khác nữa!”
“ Hả…” Tiểu Ngưng không biết nên đáp lại như thế nào, nói là ‘ dạ’ hay là ‘ cháu còn chưa muốn’. Nói như thế nào cũng cảm thấy kỳ quặc.
Đường Hạo bị bất ngờ đứng sững lại ngoài cửa, hỏi: “ Ba mẹ sao lại đến đây? Tiểu Ngưng…..”
Cha mẹ của mình tại sao lại ở trong phòng khách vậy? Cỏn Tiểu Ngưng? Cô ấy đâu? Sao đột nhiên lại kỳ quái vậy?
Biết Tiểu Ngưng không có bỏ rơi con mình, mặt Hàn Tú đầy ý cười giống như mùa thu tỏa nắng. Bà cũng không định trách con dâu xấu hổ mà bỏ chạy ra chỗ khác kia.
Chỉ chỉ vào phòng ngủ, Hàn Tú khoác lấy tay chồng, nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252844/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.