Edit: Meimoko
_______
Lục Giai Ngưng đột nhiên ngừng khóc, nhẹ nhàng đẩy hắn ra, đầu rũ xuống: “ Anh mở nước tắm đi! Em không có chuyện gì rồi!”
Đường Hạo lo lắng nhìn cô: “Ừ!” Sau đó hắn chậm rãi lùi về phía sau, xác định cô không có chuyện gì thì mới đi vào phòng tắm. Không lâu sau, phòng tắm truyền đến những tiếng nước chảy ào ào.
“Được rồi! Anh ôm em đi tắm rửa nhé!” Đường Hạo lộn trở lại bên người ‘Bạch Phương Úc’, bàn tay đưa đến bên người cô chuẩn bị ôm lấy.
“Không cần! Tự em có thể làm được!” Lục Giai Ngưng đẩy bàn tay của hắn ra, tâm tình hạ xuống, càng không giống như đang nói giỡn.
Đường Hạo cho rằng cô vừa mới có chuyện nên bây giở muốn ở một mình cũng tốt: “ Được rồi!”
Lục Giai Ngưng khoác áo khoác của hắn, bước chân không ổn định đi đến phòng tắm.
Đường Hạo có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi cô nhưng chỉ sợ lại làm cô kích động. Đáng chết! Chu Thích chết tiệt, hắn ta rốt cuộc đã làm gì cô rồi? Kỳ thật, vô luận xảy ra chuyện gì hắn cũng không để ý, hắn chỉ sợ cô bị tổn thương thôi!
Đi vào xối nước một lúc, Tiểu Ngưng mới ngâm mình trong bồn nước ấm,. Ở dưới mặt nước, cô cố gắng kìm nén sự bực bội.
Từng mảnh ký ức trong suốt một năm qua, từng ly từng tí đều chậm rãi hiện lên trong đầu cô, xâu lại thành một chuỗi rất nhanh.
Lúc cô tỉnh dậy sau cơn hôn mê, những đôi mắt lo lắng sợ hãi đập ngay vào mắt cô. Cô sao có thể quên ba mẹ Bạch gia nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252785/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.