Đường Hạo vẫn cảm thấy có điểm gì đó kỳ quái, không thể nói rõ nguyên nhân, lông mày nhăn chặt vừa rồi chậm rãi mở ra: “Được rồi! Anh đi họp trước cái đã, lát đến thì chờ anh trong phòng làm việc!”
“Không sao! Anh cứ đi làm việc đi!” Điện thoại bị người đầu dây bên kia nói nhanh mấy tiếng rồi ngắt.
Đường Hạo giống như đang có điều gì đó cần suy nghĩ, nhìn chăm chú vào điện thoại. Sau đó hắn lại quay trở về phòng họp, tiếp tục hội nghị đang dang dở.
Hội nghị kết thúc, Đường Hạo vừa mới trở về đến phòng làm việc thì đã bị người trong phòng lập tức ôm chầm lấy: “Hạo! Sao anh họp lâu vậy? Người ta chờ anh ở đây lâu lắm rồi đó!”
Một mùi hương nước hoa bất đắc dĩ xông vào mũi của hắn. Không phải là khó ngửi, chỉ là nếu cô cứ vẫn không dùng nước hoa như lúc trước thì hắn sẽ cảm thấy thoải mái hơn. Đường Hạo đẩy Bạch Phương Úc vừa mới nhào vào trong ngực mình ra, đi thẳng đến chỗ làm việc: “ Thế nào? Sao hôm nay lại đi dùng nước hoa vậy?”
Bạch Phương Úc ngửi mùi trên quần áo của mình, sau đó cười nhạt nói: “Sao vậy? Chẳng lẽ mùi nước hoa này không đủ thơm sao?”
“Không! Khá thơm!” Tuy không phải là thích, nhưng chỉ cần cô thích, hắn cũng sẽ chậm rãi thích theo.
“Nói nghe có miễn cưỡng quá không?”Bạch Phương Úc đi theo phía sau lưng hắn đến khu làm việc, từ đăng sau ghế ôm lấy cổ hắn.
Ngón tay thon dài chậm rãi trơn tru lướt trên cổ hắn. Sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252778/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.