Edit: Meimoko
______
Đường Hạo đĩnh đạc nằm ở trên giường, vô luận Bạch Phương Úc có lôikéo như thế nào cũng không chịu nhúc nhích. Chết tiệt, hắn thật sự rấtmuốn biết cô đang cố gắng che dấu điều gì.
“ Phương Úc, em làm sao vậy? Hãy mở cửa cho anh vào trước đã!” Tiếng Chu Thích lo lắng từ ngoài cửa truyền vào, tiếp đó là những tiếng đập cửa liên tiếp.
“Haizza….” Cuối cùng Bạch Phương Úc cũng chỉ còn các bất lực, thỏahiệp nhìn Đường Hạo, nhặt nhanh quần áo trên mặt sàn mặc vào, nói lớnvới người ngoài cửa: “Chu Thích, anh trở về phòng mình trước đi! Lát nữa em sẽ sang phòng anh nói….”
Đoán được câu tiếp theo cô muốn nói gì, Đường Hạo lên tiếng chặt đứt câu của cô: “ Bạch Phương Úc, em dám vào phòng người đàn ông khác à?”
Bạch Phương Úc ngừng ngay việc mặc quần áo, lấy tay bịt chặt miệng của hắn lại: “ Đừng có lên tiếng! Bên ngoài sẽ nghe được!”
“Nghe ….được…. thì sao?” Bị cô bịt chặt miệng nhưng Đường Hạo vẫn cố nói được một câu rõ ràng.
“Please, anh đừng nói gì nữa!” Bạch Phương Úc gấp đến độ muốn khóc lên rồi.
“Phương Úc, trong phòng của em có người sao? Anh nghe như thế em đang nói chuyện với ai đó!” Tiếng Chu Thích lại từ ngoài cửa vọng vào.
“Không…” Cô vừa định nói to ‘Không có’ thì phải nuốt lại ngay khi nhìn thấy ánh mắt nghiêm nghị sắc lạnh của Đường Hạo, “ Anh chờ một chút đi!” Cô lại dùng ánh mắt tràn ngập cầu khẩn đối với hắn, sau đó nhanh chóng mặc quần áo đi ra phía cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252763/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.