Edit: Meimoko
“Hm… Hm...... Thật sự là đói chết tôi rồi!” Bạch Phương Úc vừa ăn che mặt, vừa ai oán nói. Chỉ thấy cô ăn được rất nhanh, bộ dáng không có ưu nhã chút nào.
Đường Hạo nâng đũa lên, gẩy gẩy mấy sợi mì, chậm rãi ăn. Hắn không hiểu tại sao cô lại có thể ăn ngon lành như vậy?
Bạch Phương Úc ăn một miếng thật to, sau đó trợn tròn mắt nhìn hắn: “ Anh không thích ăn mỳ hay sao?”
Hắn nhướn mi. Ý tứ đã quá rõ ràng.
“ Không hợp khẩu vị sao? Hay không hợp với anh?” Cô cảm thấy mùi vị rất ngon. Hơn nữa, ở đây lại có nhiều người như vậy, hẳn là mỳ họ nấu ăn rất hợp khẩu vị nhiều người.
“ Tôi chỉ thích ăn món này do một người nấu!”
Hắn thấp giọng trả lời, sau đó chọn lấy mấy cọng hành. Kỳ thật, hắn không thích nhất chính là hành. Nhưng chỉ cần là do Tiểu Ngưng của hắn nấu, hắn đều thích ăn, ăn một cách ngon lành.
“ Là Ngưng của anh sao?” Bạch Phương Úc ngừng ăn, giọng điệu ê ẩm hỏi hắn.
“ Ừ!” Hắn thẳng thắn thành thật gật đầu. Hắn căn bản cũng chẳng để ý lời nói đó có làm người phụ nữ đối diện bị tổn thương hay không.
“ Trên đời này cũng không phải chỉ có một người biết nấu mỳ!” Cô không phục nói xong lại vùi đầu vào bát mỳ. Rất nhanh, một bát mỹ cỡ đại đã chỉ còn nhìn thấy đáy bát. Cô ngẩng đầu nói vói chủ quán lấy thêm một bát nữa.
Đón lấy bát mỳ, cô cũng chẳng thèm để ý đền ánh mắt giật mình của người đàn ông đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252732/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.