“Ba, ba và mẹ chấp nhận Tiểu Ngưng cũng được, không chấp nhận cũng được! Con nhất định phải lấy cô ấy!” Đường Hạo kiên định nói với cha mình. “Con nhìn kỹ một chút đi! Con bé vốn cũng không để ý tới con! Con cho rằng nó sẽ đồng ý lấy con hay sao?” Đường Lập Huân thở dài hỏi. Ông thật sự vẫn không thể chấp nhận xuất thân của Lục Giai Ngưng. Trái tim Đường Hạo đột nhiên co rút lại, đau đớn. Cha hắn nói không sai, có lẽ Tiểu Ngưng không muốn lấy hắn. “Bất kể như thế nào, đời này con chỉ lấy duy nhất cô ấy. Nếu như cô ấy không muốn lấy con, con sẽ chung thân không cưới ai cả. Ba, chuyện của công ty chuyện con sẽ giải quyết. Nếu như không có chuyện khác chuyện, con trở về phòng đây!” Tiểu Ngưng vừa rồi run rẩy cực kỳ nghiêm trọng, hắn thật sự rất không yên tâm. “Tập đoàn Tiền Thị đã chính thức bị niêm phong, mục đích của con cũng đã đạt được rồi!” Không lay chuyển được Đường Hạo, Đường Lập Huân đành chuyển đề tài nói chuyện. “Nếu như không một lần ra tay triệt để với bọn họ, từ nay về sau sẽ còn có hậu họa, không phải sao?” “Nhưng chính chúng ta cũng phải trả một cái giá quá cao! Đường thị vì chuyện này mà thua lỗ rất nhiều!” Đường Lập Huân nhắc nhở. Cách làm của con trai ông lần này thực sự ông không tán thành. “Yên tâm, tất cả tổn thất bây giờ, sau này con nhất định sẽ đem lợi nhuận về!” Đường Hạo cam đoan nói. Về điểm này, hắn rất có lòng tin! “Đường Hạo, con nhất định phải chú ý đến Tiền Bảo Châu! Bà ta sẽ không cứ như vậy mà dừng tay! Bà ta sẽ trả thù!” Điều này chính là điều làm cho ông không an tâm nhất. Ông không thể để cho Đường Hạo một lần lâm vào trong cảnh nguy hiểm. “Ba, con sẽ chú ý! Con đã tăng cường nhân viên bảo vệ rồi!” Đường Hạo cảm thấy cha mình có vẻ đã đồng ý chuyện Tiểu Ngưng. Nhưng mà bây giờ hắn một chút cũng không nổi. Tiểu Ngưng, Tiểu Ngưng, anh phải làm như thế nào thì em mới trở lại như xưa?! ************* Đêm khuya, tại biệt thự của Đường Hạo. Một người mặc quần áo đen kịt, tử trong ống tay áo móc ra một thứ gì đó trông như một chiếc bảng điều khiển nhỏ. Người này nhấn nút vài cái, trên khóe miệng nở ra một nụ cười toan tính. Tiếp đến, chỉ thấy cả thân người của hắn nhanh nhẹn nhảy nhảy qua bức tường bảo vệ. Đáng lẽ, chuông báo động phải reo lên, nhưng đằng này lại rất yên tĩnh. Đám vệ sĩ cũng không phát hiện ra điểm gì khả nghi. Cứ như vậy, thân hình màu đen đã đột nhập thành công vào biệt thự. Nhìn thấy Tiểu Ngưng đã ngủ say, người ngồi bên mới yên tâm rời giường. Hắn còn rất nhiều việc công ty chưa làm xong. Nhân lúc cô đang chìm trong giấc nồng, hắn tranh thủ đến thư phòng giải quyết tiếp. Đường Hạo khẽ bước đi. Hắn sợ chỉ một động tác hơi mạnh một chút sẽ phá vỡ yên tĩnh khiến cô bừng tỉnh. Nhẹ nhàng khép lại cửa, hắn mới nhanh chân rảo bước về phía thư phòng sát vách. Hắn vừa đi một lúc không lâu, cửa phòng lại một lần nữa được mở ra. Người mặc áo đen kia lạnh lẹ lẻn vào trong căn phòng. Thân người dựa theo ánh trăng sáng mà di chuyển đến bên chiếc giường lớn. Có lẽ cảm thấy bất an, người vốn đang ngủ rất yên tĩnh đột nhiên mở to hai mắt, nhìn người mặc áo đen lạ lẫm ở bên giường. Tiểu Ngưng nghi hoặc, lông mày chau lại. “Tại sao chỉ có một mình cô? Đường Hạo đâu?” Người kia thấp giọng hỏi, đồng thời giờ tay lên phía đầu Tiểu Ngưng. Không phải là đàn ông, đó là một người phụ nữ. Hơn nữa, người phụ nữ này đang cầm súng chĩa vào đầu của cô – Ha ha, có người đến cướp tính mạng của tôi sao? Tốt, tốt quá, đã có người đến giúp tôi đến kết thúc sinh mạng này!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]