Đường Hạo dụi dụi hai mắt đến chảy nước, phàn nàn nói: “Em thật dám đánh tôi......”
Hai tay Tiểu Ngưng nắm thật chặt chổi, bởi vì lời của hắn nói thoảimái, vô tư, lại có phần mập mờ, toàn thân cô tức giận tới mức runlên.”Anh có hành vi xấu đối với tôi cho nên tôi có quyền đánh anh đểphòng vệ! Tôi giờ vì con của mình nên không có cách nào khác là ở lạilàm người hầu, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không để cho anh vũ nhục tôi!Đường Hạo, anh không có quyền này!”
Nhẹ nhàng nháy mắt, Đường Hạo rốt cục có thể mở mắt ra, đập vào mắt hắn đúng là hình ảnh Tiểu Ngưngmặt tràn ngập uất hận. Gương mặt của cô càng ngày càng gầy gò, làn dagiống như cây khô héo không có một chút hơi nước. Hai mắt so với trướcthoạt nhìn càng thêm to nhưng sáng ngời, chỉ có thể là do cô cực kỳ gầy. Mà trong đôi mắt sáng ngời đó của cô tràn ngập đều là oán hận.
Điều này làm cho Đường Hạo nhịn không được mà kinh ngạc. Chẳng qua mới chỉvài ngày, cô thậm chí đã có thay đổi nhiều như vậy. Xem ra mấy ngày này, cô thật sự đã nhận bao nhiêu ủy khuất và thành hạ.
Đường Hạo tuy rất đau lòng nhưng không có ý định nói rõ cho cô biết chuyện hắn đangđối phó với mẹ con nhà họ Tiền. Bởi vì hắn định đem phần ‘cực lực giấudiếm’ này trở thành một loại hình phạt cho việc cô bỏ trốn, muốn cô đaulòng.
Ban đầu, hắn đã rất giận cô, thật sự muốn để cho Tiền LỵNhi hung hăng khi dễ cô. Chẳng qua, khi Tiền Lỵ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252690/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.