Nhìn cô đi tới, Đường Hạo từ trên trên giường lớn ngồi dậy. Hai tay hắn duỗi ra ôm lấy eo cô, đem cô ôm sát bên mình.
“A..!” Tiểu Ngưng kinh hô lên một tiếng, trong nháy mắt cô đã ngồi cạnh hắn.
“Ưm! Hôm nay em làm sao vậy? Vui vẻ như vậy là có chuyện gì rất tốt haysao?” Đường Hạo cảm thấy hôm nay cô có gì đó rất khác lạ, tuy nhiên haingười đã trải qua bao lần thân mật, đều là hắn chủ động bắt đầu, còn côthì chỉ hùa theo sao. Tình cảm mãnh liệt nãy giờ, cô đều chủ động phốihợp với hắn, điều này chưa từng có bao giờ, nếu có cũng chỉ là sau khicô mất đi lý trí mới hùa theo hắn.
Vì che dấu sự căng thẳng củamình, cô chủ động dâng đôi môi, dán chặt lên đôi môi đỏ mọng của hắn,nhẹ nhàng cắn cắn: “Ha ha, hôm nay em được giáo viên khen ngợi. Cô giáonói em rất có năng khiếu, học rất nhanh!” Cô bịa chuyện, tìm lấy một cái cớ lấp liếm.
Bàn tay to lớn của Đường Hạo lại bắt đầu chu dutrên vùng thân thể mềm mại của cô, thăm dò vùng tuyết ru, nhẹ nhàng chơi đùa trước ngực cô. Hắn câu dẫn khóe môi, cười tà, chỉ nói: “Anh biết em rất thông minh, học cái gì cũng nhanh hơn so với những người khác!”
Cầm lấy hai rượu, Tiểu Ngưng hiếu kỳ thay đổi sắc mặt hỏi một cách đơn thuần: “Cái gì? Em học nhanh cái gì?”
Môi của hắn ghé sát bên tai cô, phả ra một luồng khí nóng, nhẹ giọng nói:“Anh cũng không ngờ em lại học nhanh một số việc như vậy!”
Trêngương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252673/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.