“Không! Tôi không có! Cô ngàn vạn lần đừng có hiểu lầm!” Tiểu Ngưng bịtchặt điện thoại, chạy nhanh đến một chỗ không có người, vội vàng giảithích.
Tiền Ly Nhi cũng đổi giọng ngay tức thì, từ trào phúngchuyển sang ủy khuất khóc nức nở: “Lục tiểu thư, tôi cũng không muốn làm khó cô, tôi chỉ khẩn cầu cô. Cầu cô đừng quên chuyện cô đã hứa với tôi. Xin đừng cướp mất Đường Hạo của tôi! Tôi không thể không có anh ấy……!”
Chịu không được lương tâm cắn rứt, Tiểu Ngưng vội vàng cắt lời cô ta: “Tôinhớ rõ! Tôi sẽ không, thực sự sẽ không! Tôi biết rõ, anh ấy là vị hônphu của cô! Nhớ rõ hai người muốn kết hôn với nhau….” Nói ra những từnày xong, nước mắt Tiểu Ngưng lại rơi xuống như mưa. Nghĩ đến cảnh Đường Hạo và một cô gái khác cùng nhau sánh vai bước vào thánh đường trởthành một đôi vợ chồng thì trong lòng của cô đau đớn như thể bị lưỡi dao sắc bén đâm vào.
Cô chỉ cần nghĩ hắn và một người phụ nữ khác ởcùng một chỗ thì trong lòng đã khó chịu và đau đớn như vậy. Làm thế nàocó thể trơ mắt đứng bên cạnh nhìn hắn lấy người khác, nhìn cánh tay hắnbị người khác nắm giữ kéo xa khỏi cô?
Tiểu Ngưng nhắm chặt mắtlại, buông cánh môi đỏ mọng đang cắn ra: “Tiền tiểu thư, cô có thể giúptôi rời đi thì tôi nhất định sẽ rời đi khỏi anh ấy được, cô không cầnphải nhắc nhở tôi. Tôi không quên, chỉ mong cô mau chóng giúp tôi!”
“Được! Vậy, cô mau đưa chứng minh thư của cô cho tôi!”Tiền Ly Nhi thu lại tiếng khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252669/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.