Nhìn bộ dạng cô vì Nhị Nhị kích động đến mức rơi lệ, trái tim Đường Hạo lại cảm thấy nhói đau. Mặc dù vậy, lần này hắn không nổi giận ra mặt mà chỉ lặng lẽ nuốt lại phần khó chịu đó chôn chặt lại trong lòng, yên lặng nhìn cô. Bởi vì nếu tức giận cô sẽ lại càng xa hắn hơn. Hắn muốn cô yêu hắn như trước, đem Lương Bân hoàn toàn loại khỏi tâm trí của cô.Đem điện thoại cất đi, hắn đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt của cô, nói: “Nước mắt của em đúng là nhiều thật đấy! Nhị Nhị cười em cũng khóc, vậy nếu Nhị Nhị khóc thì em sẽ thế nào?”Lời nói của hắn khiến nước mắt cô ngừng rơi ngay. Gương mặt kích động biến mất, khôi phục lại vẻ lạnh băng như trước.“Còn muốn đi nơi nào? Em không muốn mua gì hay sao?” Hắn muốn phá vỡ bầu không khí dưới 00C này, cầm chặt lấy tay cô, kéo cô lại gần sát mình.Cô nói với vẻ không quan tâm: “Không! Tôi không muốn mua gì cả, trên người tôi không có tiền! Bỏ đi!”“Tôi có!”“Đó là tiền của anh, không phải tiền của tôi!” Cô phân chia rõ ràng.Hắn nhướn lông mày, thật sự không thích cô đem hai người phân chia rành mạch như vậy, “Được rồi! Là tôi sơ ý, coi như là lương tôi trả cho em trước vậy! Chết tiệt! Chẳng nhẽ em định làm nhiều ngày như vậy mà không định nhận lương hay sao? Em muốn mua gì, chúng ta liền đi mua bây giờ, sau đó sẽ khấu trừ vào lương cuối tháng của em!”Im lặng. Cô luôn luôn im lặng. Quần áo cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252644/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.