“Nếu cô còn còn tự trọng thì đừng có làm kẻ thứ ba đi phá hoại tình cảm của người khác. Tốt nhất cô nên rời khỏi Đường Hạo, nếu không đợi một ngày nào đó nó chán cô rồi thì cái gì cô cũng không chiếm được. Lúc đó, Dương Dương nó cũng không muốn có một người mẹ giống như cô, nên cô không cần viện cớ này để lưu lại. Nếu cô đồng ý rời đi, tôi có thể bảo đảm sẽ khiến Đường Hạo không quấy rầy cô. Cô sẽ hoàn toàn tự do. Xin hãy rời khỏi con trai của tôi, có được không?” Những lời cuối cùng trước khi rời đi của Đường phu nhân cứ văng vẳng bên tai Tiểu Ngưng.
Những lời này như một xô nước lạnh dội lên người Tiểu Ngưng, khiến cô tỉnh lại.Cô không nên lún sâu vào hắn. Hắn rồi cũng sẽ cùng người phụ nữ khác kết hôn. Cô sao lại muốn mình trở thành người đàn bà đê tiện, không biết liêm sỉ đi phá hoại gia đình người khác bị người ta coi thường phỉ nhổ. Không, không bao giờ, cô không muốn bị người ta khinh ghét, rồi còn cả con cô nữa, nó cũng sẽ bị coi thường giống như cô.
Khó sống, thật sự rất khó chịu đến mức nước mắt tuôn ra. Cô bất lực co tròn mình lại trên ghế sô pha.
Đây là việc quá khó khăn, cô phải rời đi khỏi hắn, rời bỏ con của cô. Yêu hắn suốt sáu năm qua, mỗi ngày cô đều khao khát được nhìn thấy hắn, mỗi phút mỗi giây đều không quên được hắn.
Chẳng lẽ số phận của cô chỉ là được nép vào một góc khuất, trộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252617/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.