“Tôi không bao giờ làm thứ việc này!” Nói xong đem chổi đẩy xuống sàn nhà, tiếp tục xem kênh tài chính và kinh tế.
Tiểu Ngưng cầm cây chổi lên, giao lại cho hắn: “Anh nhất định phải quét sạch! Tôi vừa mới quét sàn sạch sẽ xong lại bị anh làm bẩn ra. Anh có hiểu phải biết quý trọng thành quả lao động của người khác hay không? ”
“Tôi không quét đấy! Làm sao hả?” Hắn vắt chân ngồi lên ghế, ngón tay còn kẹp một điếu thuốc vẫn đang nhả khói.
Tiểu Ngưng nhìn bộ dạng nhàn hạ của hắn mà tức giận, hơi thở trở nên dồn dập, lát sau thì đỏ bừng cả khuôn mặt: “Nếu anh không thể quét thì đừng có làm bẩn nhà. Còn nếu có bản lĩnh làm bẩn thì phải có nghĩa vụ quét dọn!”
Nhìn bộ dạng tức giận của cô, tâm tình hắn trở nên tốt hơn, môi lộ ra ý cười: “Ý cô là muốn tôi làm việc giúp cô một chút hay sao?”
“Đúng vậy!” Cô gật gật đầu, vẻ mặt hắn tốt như vậy có lẽ sẽ giúp cô dọn dẹp một chút.
Đường Hạo đột nhiên cười vài tiếng, lắc lắc đầu, sau đó từ từ đứng dậy đi đến bên người cô.
“Tôi có thể giúp cô hoàn thành công việc buổi tối!” Hắn nhíu mày, cố ý nói chuyện không đứng đắn. Không hiểu vì sao hắn thích nhìn bộ dạng lúc ẩn lúc hiện, vội vàng bận rộn của cô trước mặt hắn.
Tiểu Ngưng vì lời nói đen tối của hắn, mà hai má hồng lên như trái đào: “Anh không nên nói năng linh tinh!”
“Đã đỏ mặt rồi kìa! Nếu như mà tôi còn nói quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252609/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.