“Thân mật?” Đường Hạo ở trong lòng tự nhiên lại xuất hiện một tia cười lạnh. So với trong quá khứ thì ngay cả lúc ăn sáng cũng không xa cách như thế này. 
“Ừ… Vậy tôi đây ăn hết vậy!” Rất nhanh, hắn đem hai bát hợp lại làm một, ăn xong sau đó đứng lên. 
“Ăn nhiều quá!! Bụng thật khó chịu! Ai dazz… phải đi hoạt động một chút cho thông thoáng mới được!” 
Tiểu Ngưng cũng đứng lên, cho là hắn chuẩn bị ra về nên tiễn khách: “Đi đường lái xe cẩn thận một chút!” 
“Ơ… tôi còn chưa muốn về!” Đường Hạo giang rộng đôi tay, cười khẽ nói: “Xem ra em chỉ mong tôi mau sớm ra khỏi đây thôi!” 
“Anh không phải là đã ăn xong rồi sao? Cũng đã đến lúc phải về rồi!” Cô chỉ chỉ lên đồng hồ treo tường ý bảo hiện tại cũng đã khuya rồi. 
Đường Hạo đem hai tay khoác lên vai cô, nói: “Tiểu Ngưng, tôi có rất nhiều chuyện muốn nói với em bây giờ, có thể chứ?” 
Tiểu Ngưng đề phòng hắn, bàn tay nhấc tay hắn ra, tránh khỏi sự đụng chạm của hắn, bình tĩnh nói: “Có chuyện gì thì để nói vào ban ngày! Giờ tôi có chút mệt mỏi!” Không chỉ vậy mà còn rất đói nữa, cái này cái nọ đều bị hắn ăn hết rồi. Cô căn bản vẫn chưa bỏ được cái gì vào bụng. 
“Ban ngày? Ban ngày không phải là em còn phải làm việc sao?” 
“Sau khi tan ca thì có thể, không thể nói chuyện vào đêm hôm khuya khoắt như thế này. Cô nam quả nữ sẽ dễ bị người ta dèm pha!” 
“Sau khi tan ca không phải em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252598/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.