Lúc sau, hắn rốt cục đã cảm thấy thỏa mãn. Tâm tình hắn tốt hẳn lên, ném quần áo lên người cô.
-“Không biết tự mặc quần áo sao, còn muốn người mù như ta mặc giúp cho cô chắc, cô hận không thể gặp lại tất cả mọi người sao?’
- “Đường Hạo, anh đừng ngậm máu phun người…” – Tiểu Ngưng ngừng khóc, giống như không còn cái gì làm cho cô sợ, liều mạng dùng toàn lực đánh hắn.
Hắn dễ dàng bắt được cô, trong hai tròng mắt không tiêu cự lạnh lùng làm cho người ta sợ hãi: “Vừa rồi không biết là ai ở dưới người ta kêu như con mèo nhỏ? Ngươi cũng chỉ là loại phụ nữ hèn hạ như vậy, thật không xứng”
Loại chuyện này làm hắn khinh thường.
Bốp…
Một bàn tay hung hăng đánh xuống mặt Đường Hạo, làm cho người nãy giờ đang càn rỡ phải giật mình.
Hoàn toàn biết mình đang làm cái gì, Tiểu Ngưng dừng lại, mở to hai mắt nói: “Tôi không phải loại hèn hạ, tôi chỉ là một người nghèo, tôi bị cha dượng bán đi. Anh không thể vu khống tôi, không thể…”
Nước mắt ủy khuất chảy xuống như vỡ đê, cắn chặt răng, cô dùng sức lau nước mắt…
Vì sao số phận đối với cô bất công như vậy, rõ ràng cô là một người con gái mới lớn luôn giữ mình trong sạch, vì cái gì mà giờ lại trở nên như thế.
Đường Hạo lớn lên trong vòng tay nâng niu và bảo vệ của mọi người, trong cuộc đời đây là lần thứ hai bị người khác đánh cho một bạt tay, cả hai lần cũng đều là một người – Lục Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252508/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.