“Cái con nha đầu này lại...... lại đái dầm rồi!”
Đường Hạo nhíu mũi lại, nâng bàn tay dính đầy chất lỏng mà nói không nên lời, vừa tức lại vừa lo lắng. Hội mất, nhất định là bởi vì bị sợ quá mức!
“Ô ô......”. Lại còn khóc khóc, gáy gáy, lẩm bẩm gì nữa chứ. Hình như cô không cảm giác được thân dưới đang ẩm ướt nên vẫn tiếp tục giãy giụa qua lại.
Đường Hạo lau khô chỗ giường bị bẩn, ôm lấy cả thân thể cô. “Nhờ thứ cô ban tặng mà cái giường này không thể nằm được nữa rồi!”
Tiểu Ngưng lại vùi đầu vào lồng ngực hắn và bắt đầu nức nở!
“Ha ha, đái dầm nên xấu hổ quá mà khóc đấy sao?” - Đường Hạo đi lên cầu thang lầu hai, mỉm cười hỏi.
Có lẽ nước tiểu đã được đào thải khỏi cơ thể nên sự sợ hãi cũng giảm bớt, Tiểu Ngưng bình tĩnh lại rất nhiều, hô hấp đều hơn.
Đường Hạo đưa cô lên phòng ngủ lầu hai, Tiểu Ngưng yên tĩnh chìm sâu vào giấc ngủ.
Đường Hạo tự nhủ mình không cần phải suy nghĩ lung tung, tay sờ lên lưng quần của cô, kéo rất nhanh cái quần ẩm ướt của cô ra.
Sau đó hắn lấy chăn từ phần eo phía dưới đắp lên cho cô, ngón tay cách chăn tại nơi mảnh khảnh trên đùi của cô xoa qua lại, hi vọng lúc cô tỉnh lai sẽ không quá đau nhức.
Chân cô cực kỳ mảnh khảnh rất cân xứng, hắn cảm nhận điều đó rất rõ ràng!
Nghĩ đến cảm giác hai chân của cô kẹp ở bên hông, khiến hắn không khỏi hưng phấn!
Ha ha, hắn sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252495/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.