Tiểu Ngưng cô gắng hết sức để bỏ chạy, nhưng đôi chân cô lại không chịu nghe lời, làm bước chân ngày càng chậm hơn khiến cô càng thêm sốt ruột.
Đúng lúc này, tại nơi màu đen trong bụi cỏ xuất hiện một con đại mãnh thú. Toàn thân da lông tỏa sáng, phía dưới là phát đạt có bắn ra cơ. Chính làm lấy vận sức chuẩn bị tấn công.
Nó như muốn hướng về phía cô mà đánh tới.
Cô sợ hãi đến mức cả chân tay đều quên nhúc nhích, đợi dã thú hung hãn tấn công.
“Bang, bang”
Hai tiếng vang cực đại vọng lại, vây quanh vách tường ẩn hình trong cửa truyền đến tận lực bồi tiếp từng câu chửi rủa mơ hồ. “Ta không nên quên nhiệm vụ của cô”
Căn phòng cách âm khá tốt nên âm thanh đó thật mơ hồ.
Sự mơ hồ đó không che dấu được âm thanh điên cuồng gào thét tức giận.
Tiểu Ngưng đột nhiên ngồi bật dậy thở dốc, chỉ kịp cầm lấy tấm chăn mỏng. Hóa ra tất cả chỉ là cơn ác mộng.
Cô còn sống, chưa bị dã thú ăn thịt.
“Bang, bang”
“Cô nhanh tới đây cho ta!” – tiếng gào thét từ đâu vọng lại
Cửa phòng Tiểu Ngưng đột nhiên kêu một tiếng “Két, cạch!”. Thì ra là người quản gia mở cửa, bật đèn lên và lo lắng thúc giục: “Tiểu Ngưng, cô mau tới đi, thiếu gia muốn gặp cô!”
Tiểu Ngưng vẫn chưa thoát khỏi cơn ác mộng, sau vài giây cô mới giật mình đáp lại. Theo thói quen, cô tìm kiếm gì đó quanh gối, hình như muốn buộc lại mái tóc đang rối tung.
“Không cần chải chuốt đâu, nhanh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252487/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.