"Cô muốn đi đâu?" Ngoài cửa vang lên tiếng nói lạnh ngắt như âm độ.
Lập tức thân thể của Tiểu Ngưng bị vác lên, hai chân treo trên bầu trời. Kinh hoảng hét lên, cô biết chính mình đã bắt được.
Tiểu Ngưng lại một tay níu lấy cổ áo, một tay quờ quạng trước mặt người đàn ông lạnh lùng trước mắt."Thả tôi ra a ——"
"Tôi chỉ làm theo lời thiếu gia thôi!" Sau khi hắc y nhân lạnh lùng nói qua câu đó, cũng không thêm câu nói, chỉ chằm chằm nhìn cô.
"Đáng chết, đem cô ta nhốt vào tầng hầm ngầm cho ta!" Trong cửa truyền ra thanh âm ra lệnh.
Căn phòng ẩm ướt âm u cuối cùng cũng thấy có chút ánh nắng mặt trời chiếu vào,cửa sổ mở ra mang theo ánh sáng cùng bụi bay vào, dù chỉ chút ánh nắng thôi nhưng cũng đủ chiếu sáng căn phòng ban đầu chỉ toàn một màu đen lạnh lẽo này.
Từ của sổ nhìn vào bên trong có thể thấy được tình trạng căn phòng này, trong góc chất đống một ít đồ đạc gia đình cũ kĩ, trên bề mặt đống đồ đạc đó tích đầy tro bụi dày đặc.
Mặc chút quần áo đã bị tàn phá,Giai Ngưng mệt mỏi ngồi bệt trên sàn nhà.
Chôn đầu giữa hai chân, cằm chống đỡ tại hai đầu gối, đôi mắt ngập nước của cô tràn đầy thống khổ.
Từ sau lần bị bắt xuống sòng bạc dưới mặt đất, cô đã bị giam giữ ở những nơi tối tăm ẩm ướt giống như thế này nhiều rồi, thế nên cô không còn sợ hãi như ban đầu nữa.
Cô chỉ là đang đợi, cứ lẳng lặng đợi xem người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252477/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.