Một buổi sáng sớm sau cơn mưa lớn đầu mùa hạ tại kinh đô Nam Tịch Quốc.
Đằng Phủ...
Đêm qua trời đổ mưa như trút nước, hừng đông sáng vẫn còn nghe được tiếng nước tí tách tí tách từ mái hiên rơi xuống sân viện. Nhưng khi mặt trời ló dạng, bầu trời lại trong xanh đến rạng rỡ, những tia nắng đầu tiên của ngày bắt đầu chiếu xuống mặt đất, hoa lá, cây cỏ trên thân còn đọng những giọt nước mưa đêm qua đang chen nhau mà đua sắc, đâm chồi, nảy lộc, hấp thụ ánh sáng tinh khiết của ngày. Đâu đó, không gian khắp cả Đằng Phủ, dù là sau một đêm mưa lớn, sáng sớm vẫn có thể ngửi được mùi hương hoa nhài thoang thoảng dễ chịu. Hình ảnh lúc này đây, quả là một mỹ cảnh của thế gian.
- “ Thiếu gia, đêm qua mưa lớn, không khí vẫn còn nhiễm lạnh, người lại mặc phong phanh như thế đứng dưới hiên, thân thể người sẽ lại bị nhiễm phong hàn, còn nữa, lúc này trời vẫn còn sớm, người vẫn nên vào ngủ thêm chút nữa đi, tối qua trời mưa, lại có sấm chớp lớn, người luôn bị giật mình tỉnh giấc, ngủ không đủ, kẻo lại thêm bệnh, thiếu gia, nghe lời Tứ Hỉ, người mau vào phòng đi.” – Tứ Hỉ lúc này vừa ngáy ngủ vừa cằn nhằn tiểu thiếu gia của hắn.
Trời vẫn còn sớm, giờ này chỉ có mấy hạ nhân phòng bếp mới thức dậy làm việc, thế mà thiếu gia hắn giờ này đã thức dậy, còn đứng dưới mái hiên thẩn thờ hứng gió lạnh, thiệt là làm cho Tứ Hỉ hắn khó xử vạn phần. Thiếu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-do/3893045/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.