Lâm Tịnh Minh sống lại một lần nữa, bản thân cô tin tưởng mình nhất định không xui xẻo như vậy.
"Lận Lâm, tuần sau làm xong phẫu thuật, anh Hoa cho em nghỉ, chúng ta đi đâu chơi nha?" Tịnh Minh ngồi trên giường, híp mắt cười, nói.
Lận Lâm ngồi trước mặt cô kiên nhẫn khuấy đều cốc cacao nóng: "Em muốn đi đâu?"
"Chúng ta đi Nghi Sơn đi." Cô tuyên bố.
"Nghi Sơn?" Anh cười cười "Không phải em muốn đi xem đoàn xiếc Thái Lan mới tới chứ?"
Tịnh Minh bé nhỏ bị anh làm nghẹn họng một lát, "Khụ khụ, sao anh không đoán là em đi xem phong cảnh núi rừng tươi đẹp tự nhiên của Nghi Sơn chứ?"
"Em thích vậy sao?" Anh vỗ đầu cô: "Chỉ cần mắt em phục hồi tốt, cái gì cũng được, giờ nghỉ ngơi cho tốt, đừng nghĩ đông nghĩ tây nữa."
"Tập trung nghĩ về anh à?" Cô hừ hừ, "Anh có gì tốt mà nghĩ chứ!"
"Tập trung nghĩ về vẻ đẹp trai của anh."
"Em đá, em đạp! Anh đẹp trai?" Cô kêu lên "Thư Yển đẹp trai hơn anh bao nhiêu, người ta còn đi tới đài truyền hình thi làm biên tập viên, anh đẹp trai cái gì? Anh rất yếu thì đúng hơn, ai thích anh đúng là xui xẻo."
Sắc mặt anh hơi biến đổi, Tịnh Minh không nhìn thấy, "Lận Lâm?"
"Có mặt." Anh cười ngay tắp lự, "Tịnh Minh."
"Ừ?" Cô nằm trên giường chậm chạp lên kế hoạch ăn chơi sau khi mắt khỏi, thấy anh không nói gì thì ngừng lại, cuối cùng Lận Lâm vẫn phải cười, cũng không nói gì: "Không có gì."
Hai tuần sau.
Tịnh Minh phẫu thuật rất thành công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-diet/1835139/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.